Tặng Trúc
Liên-Duy Thanh, Queen, Nguyễn Trí Minh Quang, Nguyễn Xuân Thiệp, Đinh Cường.
Có gì
hình như rất xưa
khuôn mặt
hoang dại cánh rừng lá ướt
bức tranh
ấy chép lại phả màu xanh nhẹ nhàng
buổi sáng
mai cựa mình khẽ khàng
ta uống
cạn tách café trộn giấc mơ mây trắng
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
chiếc cầu
gỗ bắc ngang thành phố biển
đôi guốc
mộc giữ lại âm vang tiếng động thế kỷ trước dung nhan rợp trời áo trắng nữ sinh
bay bay mùa phượng đỏ
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
mặt trời
hát bài ca riêng tặng trái đất
hơn nửa
thế kỷ trước nhìn sông Cà Ty Hoài Khanh làm thơ rất điệu đàng
Bao nhiêu con nước xa nguòn
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
giai điệu
âm tiết tình ái lỗi thời về một khúc hát ảo tưởng cám dỗ đau đớn mời mọc hồn
nhiên tuổi trẻ ngọt ngào say đắm
con rãnh
thênh thang vết nứt
nụ cười
sơ sinh thánh thót quyến rũ não nùng hào quang tinh khiết vỡ ra
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
nguy nga
phế tích
sợi giây
thừng quá khứ treo cổ ta những buổi trưa lội sông tắm biển phơi nắng chang
chang đạp xe nhong nhong con đường làng đất nện
buổi tối
hát nghêu ngao bầu trời mái nhà nhân loại không biết “vì đâu trăng vui
nên trăng rụng xuống cầu” [**]
nhớ cổ
thành Quảng Trị / dòng sông Thạch Hản
nhớ Ngọc
Cẩm – Nguyễn Hữu Thiết
nhớ Hoàng
Thi Thơ
đậm nét
điểm nhấn dạt dào nét cọ
trăng chảy
từng sợi
từng sợi
trăng chảy
trăng vui
nên trăng rụng xuống cầu
cũng
không cần biết vì đâu
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
mái che
bầu trời vén lên ta di chuyển bốn chân quĩ đạo phi thuyền không gian vẽ đường
cầu vồng ngũ sắc ngắn nhất trăng rụng xuống cầu / không phải đường rơi thẳng
đứng là đường ngắn nhất
ta thử vẽ
đậm chất hoang sơ điểm nhấn dạt dào nét cọ ngân vang đà sống tâm sinh lý toàn
diện trước khi trăng rụng trăng phải bồi hồi lắm trăng phải kích ngất lắm trăng
phải vui hết cỡ trăng phải chờ bìm bịp kêu trăng phải mong nước lớn trước khi
trăng rụng mà phải rụng xuống cầu mới được
cũng như
khi ta nguyệt thực em biển nguy nga rụng trứng
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
cố gắng
giải thích dù bằng tưởng tượng hay cảm xúc dù vén màn lên dù khoả thân ra cũng
không thấy hết cũng không hiểu được vì đâu trăng vui nên trăng rụng xuống cầu
ta không
còn thời gian để che giấu mặc dầu thời gian cũng là nơi ẩn giấu an toàn là cái chết
những
cánh cửa sổ hãy mở rộng ra giờ triết hiện sinh em chỉ nghe tiếng chim hót ngoài
vườn
hãy mở ra
tất cả cánh cửa dù đã vong thân dù đã bại liệt dù đã rong rêu dù đã lâm nạn dù
đã tù đày khổ sai biệt xứ dù đã chia lìa khốn khổ
hãy mở
cửa ra hãy gần gũi lại
như vừa
mới tháng tư ta gặp lại Trúc Liên – Duy Thanh ở San Francisco
Đinh
Cường nói để điểm danh người hoạ sĩ vừa bước qua tuổi 81 đang hào hứng thao
thao bất tuyệt về loại thuốc mới trị ung thư tuỷ sống trên đà hồi phục
anh cười
nụ cười sơ sinh
tuôi
ngoài 80 trở lại y như thời làm báo Sáng Tạo đường Ký Con Saigon anh cười rất
lạ
giống y
như bây giờ
nụ cười
sơ sinh
tháng sáu
trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Có gì
hình như rất xưa
thời gian
làm ta rất cũ
môi hoang
vu trỗ ngọn mây tím sắc độ hoang hoá mê lộ ngậm cứng / nhai nghiến / nuốt trộng
thành phố cũ mưa mau ảo giác lạnh
Tạp sự
viết ở San Jose tháng sáu trời mưa ngực em thơm mùi gió biếc.
Hải Phương
tháng 6 ở
San Jose
2012
_________________________
No comments:
Post a Comment