GIẢI TRÍ

Monday, October 3, 2016

Có Khi Bởi Vì Em Là Nắng Mưa Ngày Ấy







                                                                      tặng Queen sinh nhật tháng mười ở BEAU RIVAGE

Bởi vì bầu trời này là của em
bàn tay võng nhạc đưa cao nhốt gió
tóc xõa dài dại mây bay
loài ốc biển hợp tấu âm thanh mềm mại  sóng vỗ
ta đứng đợi hoài trên hải cảng buổi chiều muộn
đợi mãi đợi mãi
đợi mãi cơn xúc cảm từ phía biển xa vời vợi.

Bởi vì bầu trời này là của em
ta nuốt trộng thành phố đầy vinh hiển ( vừa mới chấm dứt chiến tranh hôm qua)
ta thương tích trí mạng êm ái nụ mầm (thù hận)
bởi vì mùa xuân ở trong em
bước chân luống biển xôn xao ngực mở
đôi guốc gỗ đêm gõ nhịp lơi (góc phố)
ấm vui ngày ấy.


Bởi vì bầu trời này là của em
có khi bình minh thức dậy treo linh hồn những sớm mai lên các cửa sổ lớp học
phía sân chơi mái hiên trường nội trú môi em líu lo mật ngữ lá cỏ
thơm tho ẩn dụ thời con gái
ta sóng sánh khí hậu bốn mùa vỗ bờ em con sóng nhỏ.

Bởi vì bầu trời này là của em
ta nuốt trộng tất cả sách vở bàn ghế và chỗ em ngồi trong thư viện đại học hàng me
mời em thong dong dạo chơi bên bờ sông
và hãy buớc lên thuyền thi ca trước đã
không phải chỉ vì chân lý còn ở phía bên kia bờ
mà còn bởi vì giòng sông trôi êm mà đôi bờ chia xa rạo rực
không phải bởi vì mấy thiên thu trầm tích ở trong em luống biển xôn xao ngực mở
mà bởi vì dự báo thời tiết nắng mưa ngày ấy.



Bởi vì bầu trời này là của em
nắng mưa ngày ấy
có khi bởi vì bức tranh màu xanh siêu thực bố cục lỏng
treo trên tường vôi nền trắng
là tất cả bầu trời tuổi thơ cất tiếng hát chạm vào đáy sương mù cổ tích
là khi ta trở về
con đường nỗi nhớ từng trụ đèn han hỏi.

Có khi bởi vì là em là tất cả
nắng mưa ngày ấy.



                 HẢI PHƯƠNG
Tranh Hải Phương

Tuesday, August 9, 2016

mùa xuân





Em phát tiết lộc non ươm mm lá
Trái trên cành nặng trĩu mộng nguy nga
Ta đừng hát
điệu phân vân ngôn ngữ
Tri
u dâng cao. Con ng vỗ bước chân ngà

Ruộng cày v. Đt thơm đng. Trăng đã hẹn
Gió đong đưa. Em lộng l
y mùa màng
Con tim nhỏ lại trang hoàng cánh én
Cho mùa xuân lại đ
ến tháng giêng sang

Ngực em khát ta ghì xuân bến đ
Dòng quanh co cỏ bi
ếc dưới chân chờ
Con su
i lạ khép đôi bờ tượng s
Mà thênh thang bừng mở cánh rừng thơ
Tóc em thơm ta gom mây xứ sở
Ngọc tro
ng trăng và da thịt trong đêm
Hương trong s
c và tình xanh mu cđộ
Trời trong em ch
t ngt cánh môi mm

Đt trong ta. Đt hin như cục đất
Mùa xuân đi hoang ph
ế du chân tìm



Hi phương 1994

mưa ở cali

     
 Ta tìm xứ sở trong em
 Mùa màng trong tóc, môi mềm trong đêm
 Tìm hương cỏ ri tháng giêng
      Tìm thơ trong cõi khùng điên ngà ngà

   Rộng rinh trong cõi ta bà
   Biết đâu em cũng ngà ngà. Như ta
   Ung tng giọt đng em pha
   Biết đâu có Huế trong trà, biết đâu

      Rộng ring như thể cơn sầu
      Mưa chi tím núi
      tím cầu.Chiu mưa
      Mưa Cali — mưa quê nhà
      Nguồn cơn chưa tạnh.
      Thôi thì trời mưa

     


           Hải Phương

Mầu xanh Phú Lục Trăng Liền Lạc Hoa



Em nằm
phương trượng mở ra
càn khôn khép lại
cõi ta phiêu bồng.

Vườn khuya
trời rộng hư không
bình nguyên em rộ
đào hồng tháng giêng.

Em nm
mặt đất chao nghiêng
mầu xanh phú lục
trăng liền lạc hoa



 Hải Phương

tháng chạp 2007
ở San Jose



Anh Việt Trở Về Trên Giòng Kinh Xanh Bassac



Anh về
Tranh Hải Phương
"Bến Cũ ” con kinh
giòng trôi Bassac
lặng thinh
bến chờ.

Anh về
có "Lỡ Chuyển Đò "
"Thơ Ngây" buổi ấy
bây gi

tươi nguyên.

Anh về
xanh nhánh kinh non
xanh vòng tiền ki
ếp
xanh tròn sơ sinh.

Anh về
"Bến Nước Kiên Giang
"Chiều Trong Rừng Thm "
m
ơ màng tiền thân.

Anh về
trút gi
ũ phong trần
bao nhi
êu li hát
điệu càn khôn
bay.

"Khi ấy em còn thơ ngây "
vườn khuya phú lục tr
ăng đầy T Oanh.



• Ch nghiêng trong ngoặc kép là tựa bài và lời nhạc của nhc sĩ Anh Việt.
• T Oanh là bút danh cùa khuê danh Nguyn Thị Ngọc Oanh.


Hải Phương

Khi ở san Jose
th
áng ba, 2008

Sunday, July 17, 2016

Bỏ ta ở lại phiêu bồng tóc em



Bỏ chiều qua ta bỏ ngày
thềm nghiêng bóng cột trăng gầy mái hiên
ta bỏ ngày ta bỏ đêm
bỏ ta hiu quạnh bỏ em chỗ ngồi.

Bỏ đèn khuya xuống phố chơi
bỏ hàng cây đợi bỏ đời ra riêng
bỏ ngày vui b ưu phiền
bỏ trăng lạnh ngắt lòng thiền chùa cong



Bỏ chùm mây trắng ra bông
bỏ ta ở lại phiêu bồng tóc em.

                              Hải Phương

MÙA XUÂN NĂM HAI NGÀN GẤP LỀ TRANG THẾ KỶ





Mùa xuân mở cửa ra nhìn tháng giêng
tâm đồ xanh cỏ biếc
trong vườn em rây nhẹ hạt mưa phùn
thảo nguyên ngân nga đôi chân thuở thiếu thời rong
ruổi chạy
con ngựa hoang mọc cánh thời gian
hí lộng vang trời kim cổ
tiếng lục lạc gõ nhịp hoài trí nhớ
rừng khuya thao thức bóng trăng xanh huyền sử dịu
dàng.
 
Mùa xuân mở cửa ra nhìn địa cầu
thấy mẹ là trái đất
mẹ hiền như cục đất
đất bao dung thai nở mùa màng
cưu mang mầm hạt
đôi chân giao chỉ lóng lánh du hiển linh
in đậm nét hoa văn trên đất nước bn ngàn năm tình tự.

Mùa xuân mở cửa ra nhìn trời
đất dạng cánh bay huyền khải gấp lề trang thế kỷ
lao lung
em mở tung trái tim đỏ mà trng màu lông ngỗng
rắc
thì là thông điệp của tình yêu
đón mừng anh em bạn bè lưu lạc
và mẹ
mẹ là quê hương
quê hương là thánh địa trở về

Mùa xuân mở cửa ra nhìn nước
chỗ giòng sông và cửa biển giáp liền
nơi ráp lại gặp nhau nghìn con sóng nhỏ
vỗ bạc đầu cồn bãi lặng yên
nơi em đứng đợi ta môi ngậm nhánh rong mềm
ch con còng trộn cát biển lẫn trong thơ.

Mùa xuân mở cửa ra nhìn em
cắn phạm nhánh rêu bày ứa mật rịn môi điên
bàn tay em bùa phép khẽ khàng gấp lề trang thế kỷ
lùa trăng xanh vào thạch động
thắp lửa rừng khuya
vỗ trống đồng mà hát
đập đá mà ca
rằng Thông Điệp Của Thế Kỷ Hai Mươi Là Tình Yêu.


                                 Hải Phương

Nhánh sông bữa trước trôi buồn giòng xưa




Rủ em chiều xuống phố chơi
rốn phơi thế sự ngực cời càn khôn
chân đi hiu quạnh ngữ ngôn
dấu hưng phế mở cửa hồn rụng rơi.

Rủ rê em hát trên đồi
bỏ quên dưới biển chỗ ngồi tiền thân
rủ ra rủ rã trời gần
đất se dấu bụi phong trần dặm tuôn.

Rủ ra rủ rã cội nguồn
nhánh sông bữa trước trôi buồn giòng xưa.


                                 Hải Phương

Monday, May 16, 2016

Từ em sơ ngộ ở trong


Tranh HS. Trương thị Thịnh 


Trong ta con chữ sáng trăng
chỗ ngồi chái dựng phên vằng vc thơ
trong tiềm thức dấu ban sơ
vết lăn trở giấc đêm mơ đứng ngồi.

Cơn đồng thiếp rỗi rong chơi
ở trong thoáng chốc đã đời tài hoa
từ trong sơ ngộ ra chào
ba ngàn thế giới bước vào như không.

Từ em sơ ngộ ở trong
nghe ngờ ngợ bữa khi không bước vào.



                         Hải Phương

Phù sinh quẩy gánh nhẹ vào hư không

Tranh HS. Trương thị Thịnh
Ta về em mở cổng rừng
áo khuya rộng gió khép chừng vai đêm
ta về em rộng rinh thêm
cơn giông bão nứt đường viền hoa văn.

Ta về em ngủ dưới trăng
cỏ chiêm bao vẽ vết thăng trầm dài
ta về em bước lai rai
soi thân bữa trước dấu hài đêm qua.

Ta về em cố quận xa
thân tâm cư trú chỉ là chiêm bao
ta về em ngả rẽ nào
phù sinh quẩy gánh nhẹ vào hư không.



                  Hải Phương

Le Beau Rivage ơi, biển





Thôi về mai kịp đường xa
mẹ thì
lại trong ta biển buồn
mai đi xa cội nhớ nguồn
em thì ở lại biển buồn trong đêm.

Biển trong ta bin trong em
bi
n trong đêm ta lênh đênh dịu dàng
Le Beau Rivage ơi biển Nh
a Trang
dấu chân cát xo
á mây ngàn gió bay.



Le Beau Rivage ơi tóc như mây
đêm trăng biển chở vai đầy em xưa
mẹ và em biển và ta
Le Beau Rivage ơi* mai xa chạnh lòng.

                   Hải Phương


*Le Beau Rivage:Tên bãi biển Nha Trang trên bn đ Đông
ơng thời Pháp thuộc.

Khi Kiều đến sông Tiền Đường



Trăng ơi trăng ngậm vành khuya
thì con sông ấy đầm đìa nước non
cuộc tình bày trận nhân gian
tr
ăng ơi treo phận hồng nhan ngời ngời.
 
Tiếng đàn xưa nhịp cung rơi
tiếng đàn nay lại ngôn lời vô ngân
biết đâu dặm cỏ xanh còn
tháng giêng em lại thiền môn c
õi người.

Kiều ơi em lại đây chơi
chân dung ta vẽ trăng ngời ngợi em.


                     Hải Phương

Em từ tinh thể môi cười ra hoa



Nét mày nhật nguyệt mở ra
miếng môi ngậm nửa vành tà huy không
nét mày nhật nguyệt vòng cong
từ khi mùa gió phiêu bồng mây bay.

Nét mày nhật nguyệt vòng quay
từ khi lá nhuộm rừng cây thay mầu
nét mày nhật nguyệt qua mau
trái tim nh
ín lại mai sau đãi người.


Nét mày nhật nguyệt vẽ vời
em từ tinh thể em cười ra hoa
nét mày nhật nguyệt mở ra

miếng môi mím lại vành tà huy riêng.

                     Hải Phương

Đêm ngai ngái cỏ trăng lìm lịm hoa


Tranh Hải Phương

Khi không bày cuộc nhân sinh
ta vào r
i loạn cung đình cỏ hoa
càn khôn em mở cửa ra
ta ham chơi lạc đườ
ng xa chưa về.

Môi hôn lìm lịm giòng mê   
vòng tay
đan lưới thả bè trôi theo
khi không trộn lẫn bọt bèo
một thiên thu với ta đèo bồng em.

Vườn em cây đứng im im
đêm ngai ngái cỏ trăng lìm lịm hoa.


                          Hải Phương

Con còng thả dấu hành trình xe không





Em về thả lục lạc khua
thả hương trong gối thả bùa trong chăn
trời về thả cỏ trong trăng
thả mây trong tóc thả hằng hà thơ.

Ta về mấy dặm trường chờ
th xuân nẻo ý chia bờ cõi riêng
đêm về náo nhiệt bình minh
con còng thả dấu hành trình xe không


                           Hải Phương


Cao Lầu “ Fai-Fo” Hội An





Cao Lầu “Fai Fo" Hội An
đèn treo bóng cột đêm vàng biển ca
hiu hiu thềm cổ ph nhà
mái rêu phong buổi chiều tà rộng rinh.

Nghe trời đất nói chuyện tình
nghe thiên thu rụng quanh mình ngẩn ngơ
hiên chùa cỏ mộ ban sơ
vọng âm vô lượng rền bờ cõi em.

Cao Lầu "Phải Phố" Hội An
bước đi mấy bước niệm tràng kinh xưa.



                              Hải Phương


Saturday, May 14, 2016

Khi ở Le Beau Rivage *



Buổi Chiều Qua Đèo Rù Rì Nhớ
Ta về dáng núi sau lưng
dặm trường xưa cát bụi mừng trổ bông
ta về nhìn lại giòng sông
bãi xưa cồn đã phiêu bồng rộng rinh.

Ấu thơ vừa khít một mình
tiền thân bữa trước rập rình bước qua
nắng Đồng Đế tiếng quân ca
chàng trai thuở đó thân ra chiến trường.

Ta về dáng núi còn thương
bóng ta đâu đó qua đường cái quan
không nhà ghé cửa Nha Trang
thì thôi quán cũng đêm vàng biển ca.

Thì thôi ta lữ hành qua
chiều lưng đứng sững rộng tà dương bay.



Đất Nhớ Thương Trời
Đất nằm trời khỏa thân ra
tiếng đêm dạo khúc thịt da mưa dầm
tóc khuya gió núi âm âm
bước chân cỏ rối trăng đầm đìa sương.

Ta ngồi cột mớ vô thường
chẻ tơ tóc vụn đất thương nhớ trời
đt nằm trời khỏa thân mời
sớm hôm nhật nguyệt gieo đời trổ bông.


                                   Hải Phương

* Le Beau Rivage : Tên bãi biển Nha Trang trên bản đồ Đông Dương thời Pháp thuộc.

vầng trăng châu thổ trang bìa nguyên ngôn






Em nằm tinh thể ra bông  
càn khôn ra nụ phiêu bồng ra trăng
ta về trú cội tràng giang
ngồi nghe phế tích ra ràng bay xa.

Em hùn hạp dặm trường xa
bon chân ngựa mỏi vó tà dương khua
em nằm cây trái xanh mùa
thố ngơi thức giấc gió lùa áo khuya.

Ta về nhìn lại mai kia

vầng trăng châu thổ trang bìa nguyên ngôn.

                              Hải Phương

Khi ra tù trở về Sàigòn 1985





Ra tù ngẩn bước lai rai
ph khuya buồn nỗi đêm dài cô thân
ta về em bước tần ngn
nắng pha cổ tích dấu chân bụi mờ.

Ta về cơm áo bơ vơ
phù vân nguyệt xế loạn bờ biển dâu
ta về đâu thấy gì đâu
thấy con phố cũ rêu mầu chiêm bao.


Ta về lỡ chuyến ngựa thồ
ráo con mắt ngó lệ khô đầm đìa.

                         Hải Phương

Ngọn tà huy xanh


Tranh Hải Phương


Giữa khuya lên lưới tìm em
thấy trăng cổ tích ngậm mềm môi khuya
hoàng hôn khép mở tà huy
càn khôn lú nụ xuân thì đâm gai.


Cơn mê gẫy vụn thiên tài
hoàng hỏn cư trú đêm dài dại ta
đời huyên náo buổi nghe ra

vết thương lại trổ ngọn tà huy xanh.

                               Hải Phương

Saturday, April 30, 2016

Thể điệu trái đất hoang vu




Thể điệu trái đất hoang vu   
là dòng sông rụng cuống nguồn cội
chảy xiết xô ta trôi giạt theo phế tích vật thể vô cảm
mọc rêu chỗ cư ngụ co lại nếp gấp sinh thái vo tròn
thời gian trắng phếch
trên tang trống khuya huyệt rộng
vỗ nhẹ âm lượng xanh gối đầu mẩy mầm trên đá tảng.

Thể điệu trái đất hoang vu
là lúc ta bào mòn
mớ ngữ ngôn mất trí để dành riêng ra
khỏi đầu óc bùn đất khô cứng
tiêu dùng hàng ngày
lương thực cần thiết để sống.

Thể điệu trái đất hoang vu
đích thực là ngôn ngữ thi ca
của bọn thi sĩ giầu sang và khinh bạc
là khí hậu của lời
mây bay của tiếng
nước chảy của bờ bến
hoang vu của mái nhà hữu thể
mênh mông của hồn xác bất phân
điệu buồn chán của buổi tối đi xa chưa kịp về hang ổ
như ở đâu đây khói bếp xanh lam thơm mùi rơm rạ buổi cơm chiều mẹ đợi
là tất cả
hồn tính của hư không tịch mịch
rùng mình ra ràng bay xa vỗ cánh.


Thể điệu trái đất hoang vu
là bất ngờ ta gặp em dưới bầu trời bí mật của hư vô
buổi sớm mai ẩn tàng trong nách lá
là lời hân hoan reo mừng của tiếng (gọi, nói của thơ.)

Thể điệu trái đất hoang vu
là thứ rượu đen ẩn mật
bọn làm thơ thứ thiệt ủ men hàng tỷ năm ánh sáng và bóng tối trộn lẫn phôi pha và vĩnh cửu
trộn lẫn ngôn của lời và tiếng của lặng im.

Thể điệu trái đất hoang vu
là mặt trời câm
đâm xuyên trí nhớ rã nát
rừng cổ tích lay chuyển rãnh mây rúc vào tóc em thả gió
mùi vị thổ sinh ngất. 


                    Hải Phương
                                                                                                                San Jose, tháng mười 2009

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió


Tranh Hải Phương


Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn thơ sao chép lại của thần linh trong khi thượng đế vắng mặt (vì quá ham chơi) co dãn độ cong đức hạnh bấu chặt vào tiền kiếp hở hang của đá nẻ vong thân tư lự.

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
thời gian tím ngắt
môi em đêm say mềm những bánh lái tinh cầu bay trên dấu ân tình mùa xuân giao hoan với biển
và mặt trời mong chờ sáng mai nhung nhớ chỗ
em đi về chốn xưa
nơi hằng ngày thi sĩ trịnh trọng đọc một bài diễn văn không người nghe
bài diễn văn bằng ngôn ngữ đánh cắp của thần linh
nó đọc bằng trái tim thổn thức (của chính nó.)

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn này giải nghĩa thơ không phải là đạo
là hành đạo (để được trở về)
là rủ rê em ra đồng cỏ xuống trăng chơi
là rủ rê em vào thư viện ngắm nhìn những cuốn sách gáy mạ vàng được để trên kệ gỗ như những xác chết ướp khô
là rủ rê em ra cầu cảng buổi chiều nhìn những con hải âu bay qua bay lại xao xác kiếm tìm đồng loại và nơi chốn bốn bề rộng biển mênh mông nhưng vẫn thấy chung quanh vây hãm một mùi hương rất lạ như là mùi hương hang ổ
mùi tanh tao của cá ươn và muối mặn
mùi của thung lũng siết cổ đêm nhão nhừ trí nhớ
mùi của xác thối rữa và tiếng hát đen đem theo tới một quê nhà chưa có (thật.)

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
ngày của em mặt phẳng thơ thực hiện phẫu tích những con chữ nằm nghiêng gối đầu lên ngực người thiếu nữ vừa mới cấn thai tháng trước âm âm con nước rịn ứa trong tử cung lễ hội
ở đó đầu thai ra thơ và thư viện lịch sử
ở đó đầu thai ra bọn thi sĩ (thứ thiệt) thường bị loài người bỏ quên
cũng may còn được loài còng biển tước phong và vinh danh
là bọn thi sĩ thứ thiệt
là kẻ cũng thường hay bỏ quên mình bất chợt.

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn thơ thõng xuống ngực em đầy trăng di chỉ của tổ tiên săn bắn hái lượm hoa trái nhóm lửa thắp tình khuya đãi ngộ những vì sao lẻ loi treo cổ trong hồ mắt em xanh biếc lung linh linh hồn các cửa sổ (lớp học.)

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn thơ mặc áo len mầu tím ngát khu rừng mùa đông em thời tiết lạnh thèm nụ hôn bỏ lại trong khách sạn lộ thiên và những chai rượu uống cạn giọt cuối cùng với lời tán tụng vô nghĩa không thể kéo dài ra mãi chuyện của đời người và người đời cũ rích.

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn thơ khi bắt đầu chấm dứt cơn mưa biển em cầu vòng bội thực tinh khiết rung nhẹ sóng âm thềm lục địa báo hiệu sắc mầu vũ trụ chuyển hóa giai điệu xanh hừng đông mọc lá.

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn thơ đêm mê ngủ ngậm những vì sao lẻ loi thất lạc trong tóc em cỏ rối thời gian tượng số cư trú mù sương cội rễ.

Đọc thơ ngoài hải cảng cô đơn đờ đẫn gió
đoạn này giả thiết rằng nếu nhân loại đồng loạt siết cổ thơ
thì bọn thi sĩ thứ thiệt hãy kiêng cữ khẩu hiệu đường phố chỉ theo chơi với bọn con nít và hãy nên bợ đít đàn bà con gái thơ sẽ được tái sinh tự nhiên như sáng mai mặt trời mọc (và nếu như sáng mai mặt trời không còn mọc nữa thì cũng rất tự nhiên)
thì bọn thi sĩ thứ thiệt hãy kiêng cữ và quên đi cái gọi là tân hình thức tân cổ điển hiện thực hậu hiện đại siêu thực nội tàng hay miêu tả ngoại hướng
thì bọn thi sĩ thứ thiệt hãy kiêng cữ tất cả chỉ nên theo chơi với bọn con nít và hãy nên bợ đít đàn bà con gái thì thơ người làm thơ và người đọc thơ sẽ được tái sinh trong tình yêu trong kiếp này trong giây phút hiện tại ngay bây giờ và ở đây có người có ta và cũng có em (không phải chờ đợi hẹn hò ở kiếp sau nếu lỡ có kiếp mai sau.)

Xin hãy giấu những vì sao lẻ loi trong ngực thở
và xin hãy giấu hải cảng mùa đông cùng kẻ đọc thơ thường hay bỏ quên mình bất chợt trong ngực em nhóm lửa
Ainsi soit-il. Fiat.

Bởi vì nếu không có tình yêu (hoặc không được tái sinh trong tình yêu)
người máy sẽ lên ngôi của Chúa
Amen.

                                        Hải Phương

                                                                 Bài thơ này đọc ngoài hải cảng tình yêu
                                                 đoạn Từ Thế Mộng [*] được loài còng biển tước phong và long trọng 
                                                 vinh danh :
                                                 Tất cả bọn thi sĩ thứ thiệt đều mê gái
                                                 Từ Thế Mộng thưở sinh thời rất mê gái (gái nữ sinh)
                                                 Vậy thì Từ Thế Mộng chính là Thi Sĩ Thứ Thiệt
                                                 Gia đình bằng hữu và gái nữ sinh hãy cầu nguyện cho chàng
                                                 (Đoạn này được trích từ Kinh Tình Yêu do thần linh sáng tác
                                                  biên soạn và giữ bản quyền và cũng có lúc dùng làm giáo khoa thư.)

                                                                                                          tháng tám 2007
                                                                                                           ở San Jose


 [*] Nhà thơ Từ Thế Mộng mất ngày 13 tháng 5 năm 2007 tại Phan Thiết. Thọ bảy mươi.

Tình yêu: thực phẩm cho thế giới đói





 
Thanh long trong vườn nhà Hải Phương

Đo bằng độ rung buổi sáng chúa nhật táo xanh ớt xanh cần xanh và môi em khát tình nhợt nhạt
mảnh vụn chiếc bánh thánh còn lại trong chén rượu lễ thân xác chúa trong mạch máu
hoà tan rơi xuống tốc độ khô khốc con suối cạn dòng cảm giác vực sâu tê cứng mê dại.

Đo lường độ rung buổi sáng chúa nhật thịt bằm tỏi bằm ngò xé nhỏ rí trộn lẫn môi em lênh láng rượu vang đỏ
vị linh mục rao giảng cùng tiếng chuông mầu nhiệm tuổi thơ nhà thờ chúa cứu thế đường kỳ đồng và hải cảng đời người vắng những con tàu neo lại chỉ còn loài hải âu độc diễn lời tiễn biệt buổi chiều trong thư viện hoàng hôn cọ nghiến trí nhớ thắp nến (nơi em ngồi suy tưởng.)

Đo bằng độ rung buổi sáng chúa nhật bánh phở hủ tiếu mì gói nước lèo và thơ ta ủ men nồng nàn nhuốm lửa
đo bằng độ rung nơi cư trú ghế ngồi tủ đựng giường nằm sách vở buồng tắm khí trời và linh hồn các cửa sổ
ta đong bo bo thứ ngũ cốc cho ngựa ăn còn nguyên vỏ trộn lẫn với je pense donc je suis rau muống áp chảo với cogito ergo sum
tất cả bỏ vào melting pot ngày tạ ơn cùng với con gà tây và trái bí rợ.

Đo bằng độ rung buổi sáng chúa nhật café starbucks và nước bọt vỉa hè mật ong và thuốc lá lao phổi và môi em rịn ứa sắc màu dĩ vãng cẩm thạch non hoa văn nhiễm thể trăng xanh hiện hữu liu liu đêm trái tim làm bánh lái
ta nuốt trộng (không nhai) những nguyên tắc căn bản của lý trí cùng với bảng đen phấn trắng
ta nuốt trộng những trang sách giáo khoa thư cùng ly nước đá nhận
ta nuốt trộng đôi guốc gỗ tà áo dài mái tóc nghiêng nghiêng và những bước chân trên bãi cát và những bài toán mệnh đề thái nhỏ trộn với âm dương ngũ hành càn khôn đất đai mùa màng thai nở để lỡ mai sau có tái sinh em và biển hình hài nguyên vẹn.

Còn thi-sĩ-chết-trong-thời-gian cùng với sợi dây thừng bỏ quên trên hải cảng cô đơn treo cổ hằng ngày être-pour-la-mort.

Đo bằng độ rung buổi sáng chúa nhật thân xác đàn bà kinh nguyệt dân chủ tự do thần linh thượng đế đồng cỏ xanh nói lời tử tế giòng sông hát bài âu ca mái nhà ngôn ngữ thả khói bếp nấu cơm chiều và môi em hội hè bày biện dạ tiệc nhân sinh lễ nghi đình đám thả cỏ nguy nga đón rước tình yêu cho thế giới (rã họng.)

Đo bằng độ rung buổi sáng chúa nhật lưu đày trên cây thập tự thần thánh tròn vai em đứng dạng háng ra chan rưới hồng ân khát vọng cho thế giới đói (kêu gào rã họng.)

Tình yêu
thực phẩm cho thế giới đói.
Đo bằng độ rung buổi sáng chúa nhật không có em
tình yêu bỏ vào valise mang theo thực phẩm cho thế giới đói
(kêu gào rã họng.)

                                                Hải Phương