GIẢI TRÍ

Wednesday, February 24, 2016

Với họa sĩ Đào hải Triều

                                                                                          

Ông bà Đào hải Triều
Tại phòng tranh họa sĩ Đào hải Triều




















Với họa sĩ Võ tá Đồng

Người mẫu Hải Phương & họa sĩ Võ tá Đồng


Tranh của họa sĩ Võ tá Đồng











Triển lãm tranh của Võ tá Đồng,Laurianne Le&Hà cẩm Tâm




Họa sĩ Trương thị Thịnh vẽ chân dung họa sĩ Võ tá Dồng




Tưởng nhớ Đinh Cường 49 ngày - Nói Chuyện Đinh Cường Và Tôi Cho Nguyễn Xuân Thiệp Nghe




Như mới chiều hôm kia
như mới chiều hôm qua
như mới chiều hôm nay
như mới chiều nào của thế kỷ sau
bạn gọi tôi ra đón
chuyến xe đò Hoàng lên
lúc ba giờ
tại đường Burdett / Sanjose .

Đinh Cường
ơi
gặp tôi và bạn bè có mặt đông vui
thường thì bạn cười rất nhẹ
lấy trong túi áo ra
mảnh giấy nhỏ : Mì Chen
thì tôi biết ngay
trước khi lên đây
có người mách bảo
tiệm mì nổi tiếng  .

Thường thì bạn đi với Nguyễn Xuân Thiệp
có lần bạn đi cùng Nguyễn Đình Thuần
có hôm bạn lên với Nguyễn Quốc Thái
thăm Nguyễn Xuân Hoàng
lần nào cũng vậy
tôi lại đưa các bạn đến Chen .

Đinh Cường
ơi
sau đó đi đâu thì đi
buổi tối anh em ơi ới hẹn gặp lại ở nhà tôi
suốt đêm bù khú chén lưng chén đầy
rót đầy chén cạn
Cường vẽ chân dung
Queen
các bạn hồn nhiên cùng Thiệp ngất ngư con tàu đi .

Để sáng hôm sau
lên San Francisco
ghé nhà Nguyễn Trí Minh Quang xem tranh và ăn bữa trưa thịnh soạn
chủ nhân bày biện la liệt .

với cá hồi hun khói và rượu nho trắng
vừa xong trận này
ba b
n lần
lần nào cũn
g thừa thắng tiến lên căn nhà trên lầu hai
thăm anh Duy Thanh tài hoa và chị Trúc Liên xinh đẹp
gần cuối ngày Queen dẫn đường đi uống cafe Ý
quán cafe Trieste nằm phía bờ nam Golden Gate
phía bờ bắc là thành phố đi bộ Sausalito lộng gió .

Quán cafe Trieste có sinh nhật trên cả trăm năm còn giữ nguyên vẹn  thuở ban đầu
tường vôi ám khói có cả một bức tranh cũ càng / chữ viết phóng túng trên vách /
hình như là mấy câu thơ khắc hằn trên bàn gỗ ghi dấu kỷ niệm cuộc tình /biết đâu
sàn nhà lổ chổ nhưng toàn bộ không gian thơm lựng mùi cafe khó quên nơi chổn mà
có lần khách phương xa đã đến đây rồi nhớ mãi
nơi mà tác giả Bố Già miệt mài ngày chín / mười tiếng liên tục  trên tám tháng trời
viết xong God Father
nơi mà tác giả Bố Già cho con trai của bạn mình 500 dollars lập nghiêp
thương hiệu rượu vang CLARET của chàng Francis COPPOLA thuở ấy [ 1910 ]
ngày nay nổi tiếng trên toàn thế giới với style Bordeaux mềm mại
mà nồng nàn nắng gió Napa/ California
nơi mà Cường ơi
Cường đã đến rồi đi
đi mãi .

Cường còn nhớ không
buổi sáng tôi gặp Cường đầu tiên trước hiên nhà anh Hồ Đình Phương ở đường
Phan Văn Trị Chợ Lớn
Cường đang nói chuyện với  Vĩnh Khuê ( sau đó tôi biết là Kim Tuấn )
nhà Kim Tuấn cùng chung vách gỗ với nhà anh Hồ Đình Phương
lúc này ( 1957 của thế kỷ trước ) Kim Tuấn đang học ở hội Việt Mỹ
anh Hồ đình Phương học khóa 2 Đốc Sự Hánh Chánh
Cường chưa ra Huế .

Cường còn nhớ không
Kim Tuấn làm đám cưới sớm với người đep Hồ Thị Sương ( em gái Hồ Đình Phương )
tại nhà hàng Đồng Khánh
tụi mình có dịp ngồi chung một bàn
tôi lại có thêm bạn mới
anh Định Giang có nụ cười rất hiền và tử tế .

Rồi Cường trở lại Saigon
vẽ bìa tập thơ Trong Cơn Yêu Dấu cho Hoàng Trúc Ly
nhà xuất bản Việt Hương Sai gon mùa hè 1963
Cường còn nhớ không
buổi tối HTL giới thiệu tập thơ vừa mới in xong
do bà Trần Thị Nhung ( bạn của Thi sĩ Bích Khê và học giả Tam Ích / giáo sư đại học 
Vạn Hạnh , chuyên viên khảo hướng về triết gia Karl Jaspers ) gợi ý  tại nhà hàng Xing Xing ở đường Phan Đình Phùng chỉ có
năm  người tham dự : Hoàng Trúc Ly tác giả Trong Cơn Yêu Dấu , Tam Ích viết Bạt ,
bà Trần Thị Nhung bảo trợ , Queen mua ủng hộ một tập thơ một ngàn đồng ( giá bìa
năm chục đồng )  .

Cường còn nhớ không
lễ hỏi tôi với Queen ở Phan Thiết
Cường , Hoàng Trúc Ly , ra chơi mấy ngày
ở phòng ngủ Hải Thiên bên bờ sông Cà Ty
sáng trưa chiều tối nghe Hoài Khanh đọc bản tin trên lầu nước
Lầu nước bên bờ sông Cà Ty-Phan Thiết
rồi lễ cưới tôi và Queen
cả ba bạn cũng lại ra Phan Thiết chơi mấy ngày
ở phòng ngủ Hải Thiên
sáng trưa chiều tối nghe Hoài Khanh đọc bản tin trên lầu nước
như đọc thơ lục bát
tiệc cưới đãi ở nhà hàng Đồng Khánh
Cường ngồi chung bàn với Hoàng Trúc Ly , tài tử Huy Cường ,
Viên Linh , …
tấm hình này Queen tặng Viên Linh
làm số đặc biệt về Hoàng Trúc Ly trên Khởi Hành .


Cường còn nhớ không
mùng tám Tết 1984 ( của thế kỷ trước ) là 49 ngày của Hoàng Trúc Ly
nhóm bạn của chúng ta gặp nhau ở nhà Hoàng Trúc Ly trong thành Ô Ma
đốt cho Ly cây nhang cháy muộn
anh Tô Kiều Ngân đọc bài thơ tôi tiễn Ly đi
mắt ai cũng đỏ hoe khóc bạn
( anh Lê Thương , anh Đức Quỳnh , anh Lâm Tuyền , anh Tô Kiều Ngân ,
Anh Thế Viên , anh Tôn Thất Cương , Dr. Divago Nguyễn Quang Bình , Đinh Cường ,
Queen)
Mẹ của Ly khóc gây nên cảnh mủi lòng
bạn .
buổi trưa hôm đó trời quá nóng
anh Lê Thương hẹn sáng sớm mùng mười Tết cả nhóm đi thăm mộ Hoàng
Trúc Ly ở nghĩa trang Trung Việt / Gò Dưa Thủ Đức
mộ của Ly nằm hàng ngang cách nhau mấy cái với mộ bác Đinh Dõng 
( ba của Cường )
tất cả đạp xe đạp.

Rồi tuần lễ đầu tháng tư 2004
Queen và tôi về Hoa Thịnh Đốn thăm bạn bè
chị An và Trương Vũ mở tiệc rượu cho tôi và Queen gặp gở
Hoàng Xuân Sơn ,Ngô Vương Toại , Nguyễn Xuân Thiệp , Phạm Nhuận…
dĩ nhiên là  Đinh Cường có mặt
sáng hôm sau Cường đưa tôi và Queen đi dạo cả buổi trên bờ sông Potamac
chụp hình , ngắm hoa anh đào đã đời
Cường đãi trưa ở quán Minh
xong xuôi đâu đó rồi về nhà Cường ở đường Burke thăm chị Nhung
bao nhiêu năm xa cách mà chị còn nhớ gọi tên Queen
và tác giả Con Đường Tình Nhân
Cường và tôi đi bộ ra Starsbucks gần nhà
quán này treo tranh thường trực của Cường
hễ có bạn đến nhà chơi thì Cường đưa ra đây
nơi chốn quen thuộc
con đường quen thuộc như có linh hồn
linh hồn của đất của lá cây xanh lá cây mục
linh hồn của bước chân hoan vui với bè bạn
linh hồn của bước chân một mình tháng năm hiu quạnh
như chiều hôm qua hay buổi chiều nào khác
Cường ạ , nhiều khi bạn uống café một mình
lúc trở về nhà bạn mua thêm nải chuối và ổ bánh mì
để  mai ăn sáng .

Cường còn nhớ không
hôm tôi giới thiệu thơ tôi
khán phòng nhà Trương Vũ trưng bày nhiều tranh chân dung& trừu tượng
của họa sĩ tài hoa chị  Trương Thị Thịnh và họa sĩ Nguyễn Trí Minh.

Khách quan tham dự thì nhiều tôi nhớ không hết
có quí bà Đỗ Ngọc Yến , Thúy Diễm , Ngọc Dung , nhà văn nữ Nguyễn
thị Hoàng Bắc , chị Trương Thị Thịnh …
Bạch Mai đọc thơ lục bát của tôi
quí ông bà Trịnh Tường Vân & Diệp Mỹ Thanh , bà & giáo sư Đoàn Viết Hoạt…
quí ông gs Nguyễn Ngọc Bích , anh hai Phan Hữu Thời , ls Đỗ Đình Kỳ ,
ký giả Việt Nam Thông Tấn Xã /VNCH Lê Thiệp , nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng …

Dĩ nhiên có Đinh Cường cầm tập thơ Cám Ơn Tháng Giêng Biêng Biếc Ngực Em Cười
mở từng trang cho Ngô Vương Toại đọc thơ  Hải Phương “ Từ Em Chưa Là Mùa Màng “
cảm ơn Cường , Toại và anh em một thời sống oanh liệt mà rất lãng mạn
không phải bởi vì thời đại đặc biệt của chúng ta cho phép chúng ta làm chúng ta mất nước
lưu đày xa xứ sống lãng mạn mà rất oanh liệt để tồn tại trong vòng xoáy nghiến nát của
lịch sử mà bởi vì ,
phải không Cường
chúng ta phải lựa chọn cách thế riêng của chúng ta
như kiểu của những kẻ “ nòi tình thương người đồng điệu . “

Cường còn nhớ không
như mới mấy năm trước Ngô Vương Toại đau nặng
tôi làm thơ cho Toại nhờ Cường đọc cho Toại nghe
bài thơ  được Hoàng Ngọc Tuấn cho đi trên Tiền Vệ
cũng mới mấy tháng trước Cường rũ Nguyễn Đình Thuần ra giêng
về Saigòn làm cuộc triển lãm mới lần nữa chơi
luôn tiện lên Phương Bối thăm Sơn / Sao Trên Rừng
lên Đàlạt nhìn momisa mùa này để nhớ những chuyến xe đò Minh Trung ngày cũ
nhìn night club , nhà thờ con gà , đồi cù để nhớ bước chân lang thang trên đường
Pasteur đường bờ hồ Xuân Hương thuở đó
rồi ghé café Tùng chỉ để nhìn lại trên vách tường chỗ linh hồn bức tranh mấy mươi năm người chủ tiệm treo đã ám khói
( Cường đã chuộc lại đứa con lưu lạc này mấy năm trước . )

Cường ơi ,
như mới hôm qua mà thứ năm này 49 ngày bạn ra  đi ( 25 / 2 / 2016 )
tất cả còn nguyên
còn nguyên tất cả
như bạn ra / vào đâu đó trước / sau tủ sách trong nhà bạn ở đường Burke
tang nghi quán thơ và tranh  đồ sộ ( chữ của bạn )
ngôn ngữ và sắc màu tươi rói .

thôi nhé
Cường đi
tôi và Queen thắp cho bạn cây nhang cháy muộn .

Silicon Valley
tháng hai 2016
h  a  i    p  h  u  o  n  g





























Trăng xanh ngậm lá đất mừng ra bông





Có rừng như đã có ta
càn khôn sững đứng biển trà trộn em
biển trong em biển trong đêm
biển trong ta biển xanh mềm biển ca.

Có rừng như đã có ta
trăng xanh ngậm lá vành tà huy không
có ta như đã có rừng
tiền thân lú nụ đất mừng ra bông


Qua rừng rớt dấu chân bon
rỗng tai nghe sóng vỗ mòn vết lăn.

                     Hải Phương

Thiên nhiên áo mặc nõn tà lụa bay



                                                         Bữa sinh nhật lá
                                                         trên rừng

                                                         mình ta uống cạn
                                                         ly mừng biển ca.

                                                        Nhìn em giòng suối
                                                        ngân nga


                                                        tươi nguyên áo mặc
                                                        nõn tà lụa bay.

                                                                           Hải Phương






Nhìn trăng là nguyệt






Nhìn trăng bóng xế luân hồi
nhìn ta cát bụi đêm rời rã qua
nhìn tâm thức giọt mưa sa
nhìn em vời vợi cõi ta l
ưu đày.


Nhìn trăng là nguyệt phơi bày
nhìn ta trời đất chan đầy tâm vô.

                 Hải Phương



Làm nháp thơ lục bát




Cào cào châu chấu mục đồng
tinh hoa là chỗ phiêu bồng đôi chân
bước ra là chỗ bước ln
trở về cố quận tần ngần bước đi.

Bước ra là chỗ bước vào
mục đồng châu chấu cào cào bước theo.



                         Hải Phương

Khi qua Cà Ná năm hai ngàn







Qua đây dấu bụi âm âm
trong hơi thở trộn vết tăm tích người
hoàng h
ôn sững đứng nhão nhừ
rừng cây trụi lá đá cười nhe răng


Chiếc xe chuyển bánh tiền thân
vòng ôm nhật nguyệt em gần gũi ta.

                          Hải Phương

Để ta kẻ tiếp chân dung đôỉ mày



Tranh Hải Phương


                                                  Ta nằm giả chết ban sơ
                                                  gặp em tiền kiếp tình cờ chết chung
                                                  em ơi em lại đây cùng
                                                  cho ta kẻ tiếp chân dung đôi mày

                                                   Em ơi em lại gần đây
                                                   cho ta vẽ trắng chân mây phiêu bồng



                                                                               Hải Phương

Thursday, February 18, 2016

Gởi bùi-trung-niên-thi-sĩ



Kim Cương có ghé thăm chàng
mưa nguồn nước có tràng giang đắm thuyền
ngàn thu rớt hột ưu phiền
hỏi em, con mọi tình duyên thế nào

hỏi mây giăng đỉnh non cao
rằng sương tỳ hải tan vào hư không
cậu hoàng tử bé long đong
tài hoa phát tiết lụy hồng nhan theo

ngày trên sa mạc trăng treo
có con én nhỏ về qua Thu Bồn
đi trong lá rụng chiều hôm
nhớ người – mê lá hoa cồn ngày xuân

đất trời còn có phân vân
bùi – thi – sĩ hỡi, đừng ngần ngại chi
ta về suối cạn Cali
tháng giêng không đến mùa đi phiêu bồng


Tân mùi 91

Hải Phương



Monday, February 15, 2016

Hãy phủ định ta đi em kẻ làm thơ lỗi thời giữa chợ




Sáng nay không khí vườn em hồng thơm rười rượi
Môi em rịn ứa hương trầm rủ tím đêm qua
Hãy hôn ta đi em
Những chiếc hôn sóng sánh bình minh xanh
Một thời rực rã nắng trên cây
Một thời mưa dầm trắng cầu trắng núi
Một thời xúc cảm ngập chìm tóc em hương quyến rũ không thể bứt ra được không thể be bờ tát cạn không thể bao che lại nổi khoảng trống bao la gió
Một thời lóng lánh cõi lòng riêng không thể giấu đi đâu được hào quang bồng bềnh bọt biển
Một thời không thể thôi không thể ngừng không thể ngưng lênh đênh mắt môi say đắm.

Sáng nay không khí vườn em im ắng
Thì hãy khoả thân ra vỡ tan ngọn sóng
Hãy xé mở rộng khe hở đời thường thênh thang bóng đổ nhiệt đới tháng bảy ở San Jose trái tim Apple và bộ óc Intel của nhân loại thế kỷ @ kỳ diệu
Hãy hôn ta đi em đừng ngưng khát vọng
Hãy phủ định ta đi em đừng ngưng sáng tạo
Hãy vỡ đất ra từng sợi mỏng xây dựng yêu kiều vương quốc điện tử tình yêu
Hãy hôn ta đi em kịp chuyến xe về xa ngái bầu trời vàng hoa thung lũng.

Sáng nay vườn em ngọt quá có tiếng chim hót
Thì em hãy hát bằng đôi mõi vụng dại của ta
Hãy gõ nhịp tiếng dương cầm gió bằng mười ngón tay thà thượt sợi tơ rung
Hãy hôn ta đi em kịp chuyến tốc hành lúc bình minh khép lại
Thí hãy mở ngày ra bằng đôi mắt em trùng dương sóng biếc
Hãy phủ định ta đi em kịp bữa trưa đứng bóng trên đỉnh non mù lũ chim hoàng cúc trốn biệt
Hãy tìm cho nhau đi em những gì chưa mất bằng tiếng hát rịm tím sắc màu cô lữ
Hát lên
Hãy hát lên đi em bằng đôi môi thật thà của ta
Kẻ làm thơ lỗi thời giữa chợ.

Sáng nay vườn em bày biện bữa tiệc bình minh xanh
Thì hãy hôn ta đi em kịp chuyến xe về xa ngái lúc chia tay bầu trời ý niệm
Hãy rót đầy chén cạn cho ta đi em thứ rượu cất ủ thiên niên rịn ứa mạch thời gian chảy qua cồn ngực em tồn sinh ấm lửa
Cuối cùng
Hãy phủ nhận ta đi em kẻ làm thơ lỗi thời giữa chợ.

                                                           Hải Phương

Khi ở thung lũng điện tử
Tháng bảy 2012


VIDEO Phòng tranh của h.s. Trương thị Thịnh tại Washington D.C. tháng 10/2007



Buổi họp mặt các bạn tại phòng tranh.


VIDEO Giới thiệu thơ của Hải Phương tại Washington D.C. tháng 10/2007



Video toàn tập giới thiệu thơ của Hải Phương tại nhà khoa học gia Trương hồng Sơn -Washington D.C. tháng 10/2007.
Thân mời các bạn hữu


Ngô Đức Diễm viết về thơ Hải Phương



             Đây là lời tựa cho tập thơ 
            "BIỂN CA VÀ SỢI TÓC NGƯỜI TÌNH" 
             dự tính in từ năm 1990 khi vừa qua Mỹ.

 
Từ trái : Hải Phương,Nguyễn xuân Hoàng,Minh Quang,Trương thị Thịnh & Ngô đức Diễm tại phòng tranh của Võ tá Đồng

     Nếu thơ và nhạc là những gì tinh túy nhất của nghệ thuật, thì Hải Phương quả đáng gọi là con người của nghệ thuật. Thơ của anh không những có hồn mà còn chính là cái hồn với những rung cảm thật tự nhiên và tinh tuyền.
     
      Đặc biệt thơ Hải Phương còn là nhạc. Mỗi chữ là một phím đàn, mỗi câu là một cung nhạc ngân lên những âm điệu tuyệt vời. Thật khó mà phân biệt tiếng lòng với tiếng tơ trong thơ của anh. Thế nên chẳng lạ gì nhạc sĩ đã phổ nhạc thơ anh, như Châu Kỳ với bài Chuyện Một Giòng Sông, Đức Quỳnh với bài Nơi Em Hẹn Hò Cũ, Hoàng Thanh với Sợi Tóc Người Tình, Vũ Đức Nghiêm với Tìm Em Thuở Trước, Lam Tuyền với Biển Ca, Lê Thương với Nỗi Buồn Nguy Nga
     
      Điều làm cho người thưởng ngoạn thích thú nhất là thơ Hải Phương đúng là cây đàn muôn điệu. Anh đã trải rộng cảm xúc lên hầu hết mọi sắc thái của tình người và cuộc đời.
Tình quê hương thật đậm đà với “trăm con sóng vỗ” của Nha Trang, với “chiều tím cầu sông Hương” của Huế, với “hàng me cao lá biếc” của Sài gòn…
Tình non sông cũng thật thiết tha với tâm trạng của kẻ “mục đồng xa đồng cỏ”, của “tên Do Thái da vàng” nhớ về “cơn mưa buổi chiều vùng nhiệt đới”, nhớ “nắng bình yên trên cỏ”, nhớ “con suối vỗ về bờ đá cuội”, nhất là nhớ “màu cờ Tổ Quốc”…

     Tình bạn thì quá chân thành và gắn bó với tiếng khóc nức nở cho Hoàng Trúc Ly, với nỗi nhớ không rời cho Lê Thương, và đặc biệt, với “bài thơ viết không ra lời” cho Thế Viên…

     Còn tình yêu thì phải nói là quá sung mãn.
   
     Trước hết là yêu Em. Người em của tình đầu cũng như người em của tình lỡ, tất cả đều đẹp, đều thơ, bởi lẽ “trái tim em đời đời là lửa”. Người yêu với làn môi nồng ấm, với mái tóc nhung êm, đã làm khơi dậy những đợt sóng tình bỏng cháy:

             Da thịt em hồng thơm màu sử biếc
          Cơn mưa dài cho suối vẫn đam mê

Nồng nàn, nhưng vẫn không sỗ sàng lỗ mãng. Tình yêu vẫn luôn luôn giữ được vẻ kiêu sa:

            Rồi từ đó, ở một chỗ nào riêng
          ở một chỗ nào riêng-em lộng lẫy nàng tiên
          Ta chăn trâu ngủ trên đồng cỏ
          Dưới chân em hoa lá say mềm…

     Tình yêu trong thơ Hải Phương không dừng lại ở ngưỡng cửa phái tính, mà trải rộng ra tận cả con người như thể mối cảm thông triết lý đối với hiện sinh:

             Chỉ có chút tình yêu người chất ngất…
          Ta yêu người, người-trong-cõi-người-ta

Yêu em nồng nàn, yêu người tha thiết, yêu bạn bè quê hương cũng thiết tha, thơ Hải Phương quả là thơ tình, nhưng tình trong thơ của anh là tình xanh, tình điên và luôn luôn ám ảnh bởi biển.

             Ôi cơn điên xanh dịu dàng
          Như thuyền như biển và em

Tình xanh, tình điên và tình biển, hình như là ba thực thể không thể tách rời nhau. Với cái nhìn phân tích tâm lý, người ta có thể nghĩ rằng, quê hương cát trắng với làn nước trong xanh, với rừng dừa lá biếc, cộng với cái nhìn đời bằng cặp mắt của một triết gia khắc kỷ, chọn “địa ngục làm kiếp rong chơi”, thì màu xanh trong thơ Hải Phương là màu tươi của quê hương, màu tươi của cuộc đời và của tình người, mặc dầu cuộc đời lênh đênh, tình người xa vắng:

             Cảm ơn Người-Người còn xa vắng
          Cảm ơn Đời-Đời cho ta mãi lênh đênh.

Thế đó, thơ Hải Phương là nhạc, là tình, là biển. Màu xanh tươi tắn với cung nhạc êm dịu như thể ngọn lúa rì rào, chính là lời biển ca ru anh, ru em và ru người vào cõi bình yên:

             Nỗi buồn nào cũng xanh tươi
          Như rừng biếc lá như lời biển ca

         


Trời xa xứ





làm sao biết được trời xa xứ
có những ngày mưa nước trắng cầu
tím núi tím rừng con nước chảy
nguồn trên cao nhớ biển dạt dào

làm sao biết được trời xa xứ
cỏ có còn xanh biếc tháng giêng
nắng có còn thơm mùi lụa mới
tình có còn như chút tình riêng

làm sao biết được trời xa xứ
mà kẻ lang thang lấm bụi đời
như thể trái tim không tổ quốc
không màu cờ không lăng miếu em ơi

làm sao biết được trời xa xứ
mây trắng có còn trắng núi bay
ngõ hạnh em về xanh biếc liễu
có còn thu đợi gió heo mây

làm sao biết được trời xa xứ
em có còn – còn hay ngóng trông
mẹ có còn – còn nhiều thương mong
cha có còn – còn đời long đong
làm sao biết được trời xa xứ
em có còn như em nữa không


                           Hải Phương

Monday, February 8, 2016

Chân dung mùa xuân và biển





Tóc xao vừa độ nắng hong
gió hiu hiu đủ phiêu bồng mái hiên
liềm trăng lục bát nghe thèm
trầm hương cỏ mượt môi em dậy thì.


Nét mày vẽ một đường thi
tuyệt chiêu em nước cờ đi qua thành
mềm môi cn một lằn ranh
nụ hôn vỡ vụn tan nhanh miếng sầu.


Thắp lòng tĩnh lặng trước sau
đường cong biển dội trộn màu chân dung
bỗng dưng lại bỗng không dưng
bỗng dưng bỗng nữa lưng chừng nhớ em.

Mở trang vô tự ra xem
thấy trong lá biếc biển đêm dịu dàng


                        Hải Phương


Uống ly em cạn xuân ngào ngạt vơi


Tranh Hải Phương



                                            Uống đầy ly cạn đất trời
                                            nắng thơ ấu gởi dấu đời xa xưa
                                            tóc mềm đêm xõa gió mưa
                                            vết thương bén lửa vàng thưa thớt lời.

                                            Bình nguyên lá hát rong chơi
                                            mời em thi khúc triều khơi dậy hồn
                                            thiên tài chấn c
õi hư không
                                            dại khôn vắt kiệt phiêu bồng ra ma.

                                            Lạc đường xuân túy lao đao
                                            uống đầy ly cạn hoa ngào ngạt em
                                            địa cầu nung rực lửa phiền
                                            ta lâm nạn giữa cuồng điên dạt dào.

                                            Lạc đường thần mạng chiêm bao
                                            uống l
y em cạn xuân ngào ngạt vơi
                                            càn khôn khép mở như chơi
                                            uống đầy l
y cạn đất trời trong.

                                                                                Hải Phương