GIẢI TRÍ

Wednesday, December 30, 2015

Thơ ta năm hai ngàn năm


1.
Năm hai ngàn
mùa xuân
đ
t gieo mm
hạt vỡ.

Em
năm hai ngàn
mùa xuân
trời che
đất chở.

Thơ ta năm hai ngàn năm mùa xuân
trong vườn em bầy chim bỏ xứ
rã rời cánh bay đậu lại líu lo ngày mới
hai bàn tay em khẽ khàng han hỏi
hai bàn tay em nghìn trùng tìm gởi
hai bàn tay em lo toan vun xới
hai bàn tay em
qun quýt như những giòng sông
đam mê cuồn cuộn tới
nơi đi và về
đa đoan trùng ngộ
và đôi mt bão đêm
thao thức mở.
Năm hai ngàn mùa xuân
ta đi vòng trở lại dặm trường xưa
hương tóc em ngai ngái
mùi thời gian ẩm mốc
hoài niệm ký ức tro than
thạch động nhen nhúm lửa
thắp rừng khuya tình ái
thơ gi đầu lên cánh tay trăng huyền khải.

2.
Em
năm hai ngàn năm
trong vườn em
bài thánh ca hát
chao nghiêng ngọn gió
trăm ngàn ánh nến lung linh
gõ nhịp trong ta đất trời luân vũ
rung hồi chuông giục giã
mẹ ngủ muồi
tháng giêng cây cỏ nhớ
rừng em lá xanh
và đôi mắt bão đêm
thao thức mở.

Em
năm hai ngàn năm
mùa xuân
mái nhà ngôn ngữ
mở tung cánh cửa ẩn dụ
ta đi về
phiêu bồng cung bậc
bước chân hoang
và thơ
miếu đền bằng những môi hôn
nồng ấm ruộng đồng khuya
đêm thả cỏ.
Như một thưở một lần
cào cào châu châu hát
rộn ràng trong vườn em
võng nhạc đong đưa thềm thơ điên.

Như một lần một thưở
bờ cát nằm nghe
con sóng xôn xao con sóng vỗ
mà chân quen dào dạt
bước đi về.

3.
Thơ ta
trong vườn em
năm hai ngàn năm ròng rã
gối đầu lên cánh tay tr
ăng
chứa chan giòng sử lạ

Năm hai ngàn năm
mùa xuân rạng rỡ
trong cõi ta bà vụn vỡ
trong vườn em thơ ta mật ứa
rịn màu trăng
hay ở một chỗ nào riêng

biển và thơ trộn lẫn cát sông Hằng.

                                 Hải Phương










Monday, December 28, 2015

Tranh Hải Phương














Bởi vì quê hương là biển






Bởi vì quê hương là tất cả
ta vong thân trên xứ sở người.

Bởi vì quê hương là cha là mẹ
trái tim ta bỗng sớm lưu đày

Bởi vì quê hương là người tình
ta tìm mùa màng trong tóc rối.

Bởi vì quê hương là cỏ mượt
tinh thể ta sớm tối chia lìa.

vì quê hương là tìm lại
ngày phục sinh trên đỉnh trắng hư vô.

Bởi vì quê hương là nhng giòng sông
trái tim ta trầm tích dấu chân em.

Bởi vì quê hương là biển
mùa xuân em ký ức trăng xanh.

Bởi vì quê hương là tháng giêng
nụ hôn ấm bờ môi vành tháng chạp.

Bởi vì quê hương là thơ
ta điên mê ngôn ng dưới trời khuya.

Bởi vì quê hương là tất cả
nhng thiên đường tuổi ấu thời góp lại tươi nguyên.

                                                  Hải Phương


Sunday, December 27, 2015

Kinh lưu bút ngày xanh


Cái ngõ ngách con còng gìn giữ lại
là lâu đài xây trên cát biển nguy nga
nơi chốn con còng tìm ở lại
là dấu chân nước xoá phút giây qua.

Cái ngõ ngách con sông gìn giữ lại
là đìu hiu con bến ở bên kia
con thuyền câu thả neo giòng nước
cây đứng bên bờ lá sũng sương khuya.

Cái ngõ ngách con sông trôi chảy mãi
là chẳng bao giờ ghé lại cây đa xưa
con suối nhỏ trườn qua bờ đá cuội
mà xôn xao luống biển sóng xa đưa.

Cái ngõ ngách tuổi học trò buổi đó
là một thời viết và đọc kinh lưu bút ngày xanh
là một thời trái banh bưởi hoang đường trên sân cỏ
là một thời chiếc xe đạp không phanh nhong nhong
hoài vó ngựa.
Cái ngõ ngách mùa hè chùm hoa phượng đỏ
là loài ve sầu nhã nhạc ngũ âm tươi
là em áo trắng giờ tan lớp
nhận vội tờ thư của một người.

Cái ngõ ngách thiền sư gìn giữ lại
là âm vang tiếng mõ nhịp hư không
là buổi chiều lặng lẽ tan theo bóng núi
là trăng xanh lơ lửng mái chùa cong.

Cái ngõ ngách thơ ta trước sau gì cũng vậy
là của một kẻ từ rừng xung rú
rất điên rất dại rất liều
cầm bằng con trẻ chơi diều đứt dây.


                            Hải Phương




Friday, December 25, 2015

Nhã tụng mùa Xuân.



Tranh Hải Phương

1.
Đôi mắt trông chừng
chờ thao thức mở đợi lao lung
sáng mai đọc nhã tụng mùa xuân Kỷ Dậu
pháo lệnh liên hồi trống nhạc Quang Trung.
Nhã tụng mùa xuân
mùa xuân hẹn lại
giữa Ngọc Hồi nghe em ngâm thơ
bày cuộc rượu đãi khách anh hùng áo vải
cạn chén trăng non quan ải
vào Thăng Long ăn Tết với hoa đào.

2.
Chén rượu tiễn đêm Ngọc Hồi nghe em ngâm thơ
chưa cạn
sáng mai giục ngựa vào Thăng Long ăn tết với hoa
đào.
Giai nhân Bắc Hà mỉm nụ cười khuynh quốc đón
anh hùng áo vải đất Tây Sơn
"Chiến bào lộng gió còn thơm mùi thuốc súng"
trống nhạc mùa xuân nhã tụng lễ hội đất trời mở
rộng cửa thành mời thiên sứ
"Chiếu hiểu dụ binh hàng an cư xã tắc. "

3.
Nhã tụng mùa xuân
mùa xuân nhã tụng
Tết Sàigòn vàng hoa mai nở
khói pháo bay mờ đất trời ph
chợ
ta đi trên đường Nguyễn Huệ
đâu thấy bóng Quang Trung
trái tim ta đau khát vỡ
nh
ín lại để yêu người.
Trái tim ta đau xé mở
mùa xuân gởi lại để yêu người.
Mùa xuân nhín lại để yêu người.

                       Hải Phương







Tuesday, December 22, 2015

Một thiên thu với rộng tà áo bay


Bìa Trương Vũ


Mùa xuân em bước chân ra
một thiên thu với rộng tà áo bay
mùa xuân em tháng giêng bày
tồn lưu biêng biếc đất dầy trời cao.
Mùa xuân em bước chân vào

sớm hôm nhật nguyệt tiêu hao tháng ngày.

Một t h i ê n t h u với
rộng tà áo hay
(Bài hai)

Như trong cát bụi rền vang
em trăng châu thổ ta vàng bình nguyên
biến còn xanh nỗi niềm riêng
ta âm bản ngắn em phiên tình dài.

Như trong mê lộ miệt mài
ta đường xưa mỏi em hoài vọng xa
mùa xuân em bước chân ra
một thiên thu với rộng tà áo bay.


                             Hải Phương
Tranh Hải Phương


Hoài Khanh - Một đời nghe gió thổi hoài. - Hải Phương



Con sông Cà Ty nơi giáp cửa biển và rừng ờ trên nguồn
cao trôi trong ký ức xanh làm nên b cục lục bát Hoài Khanh
thứ âm điệu ẩm buồn không ngớt. Không ngớt:
Bao nhiêu con nước xa nguồn
Thì con sông đó cũng buồn thế thôi.
Hơn nữa, thơ chàng, lục bát của chàng là "Một trời thơ
buồn bã v
ô cùng"{1)
Thôi ngày xưa đã hoang vu
M
ột thân th mục rã từ sơ sinh.
Hơn nữa, thơ lục bát của chàng là một trời thơ chiêm bao
lênh láng đêm qua đêm kia hay đêm nào nữa ngàn đêm trên đồi
vú mọng tinh thể mọc nhánh ra hoa.
Đêm kia ta mộng hoang đàng
Thấy đồi vú mọng em tràn trề hoa.
Đánh hơi dược chút gỉ còn che giấu nơi tính thể "thấy đồi
vú mọng em tràn trề hoa"
để thấy Dâng R
ừng "một trời thơ
buồn b
ã vô cùng" để thấy buổi ra đi buổi ra về buổi ra khi nơi
hang ổ là lúc "ch
còn trong cõi lạc loài nhớ nhau "
Không có bước chân êm ái trên cát bin quê nhà nơi con
còng m dấu nguyên ngôn sóng vỗ về phía dặm trường miên
viễn mà ch
m phơi ra thênh thang bày biện ra vội vàng một
chút gì lóng lánh "hương sắc mong manh. "
Bởi vì nó "phơi phới" cho nên nó rất "mong manh rất Hoài
Khanh"
còn ở lại nơi "Qu
ê Hương Giữa Đnh Cao và H
Thẳm. "
Đánh hơi được chút gì còn che giấu nơi tính thể thấy đồi vú
mọng chiêm bao là "những điều qu
nói với ma những điu
bướm nói với chim những đi
u gió nói với sương những điu
bi
n nói với sóng nghe ra chết chìm nghe ra đậm niềm yêu
thương nghe ra cội nguồn mênh mông"
hé m trong mắt em
một thiên thu chưa v
một thiên thu chưa có nhưng là một
thiên thu
vời vợi đợi mong:
Một lần ta thấy thiên thu
n trong màu mắt mịt mù ca em.
Đánh hơi được chút gì còn che giấu nơi tính th của
khoảnh khắc giây phút lá phục sinh thở gió vào n
úi xanh lơ
không khí b
xé rách thứ khí hậu ẩm lạnh mà xôn xao từ chỗ
thiên thai vỡ oà mặt trời trong mắt em để nghe:
một đời nghe gió th
i hoài
nghe mưa rụng mãi nghe dài dậm xa.
Và để nghe trong sâu thẳm cùa ký ức của hoài niệm của
lãng quên êm ái một quê nhà chưa có và cũng đ
thấy đ nhìn
để chiêm nghiệm "sắc màu phiêu hốt giọng cười ra ma. " cũng
chì bời vì một lý do hay cũng không lý do nào
xui khiến đ:
Như em tuyệt đnh cung buồn
Vì chưng nhan sắc dậy bừng chiêm bao!
Ông Lương Minh Đức (2) chủ trương tuyển tập Mây Thu,
giới thiệu Tiếng Thơ Miền Trung, phát hành năm 1958, thì
Hoài Khanh xuất hiện trên thi đàn như một tác giả "rất ẩn
tượng." Nhưng phải đợi gần 5 năm sau thi phẩm thứ hai, sau
Dâng R
ừng 1957, mới được phát hành. Thân Phận, thơ, 1962.
Cũng từ dạo đó cho đến bây giờ mỗi lần được về thành phố
quê nhà cùa tác giả Thân Phận tôi lại thèm ngâm câu lục bát
c
a chàng:
Về Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
Hoài Khanh. Từ Thế Mộng, Thế Viên ơi
Con sông ấy có ch
theo "Thân Phận"
Sao thu "Dâng Rừng"đồi vú mộng ra hoa.
Cũng chính bất đầu từ năm đó, năm
1962, tác phm Thân
Phận
đ
ã chọn lựa thân phận của Hoài Khanh. Cho chàng cái
th
ân phận mà chàng đã chịu và cũng xác định được vị trí ch
đứng của chàng trong giòng văn học miền Nam. 
Cái vũ trụ ngoại gìi cời lên cảm trạng nội tâm cào cu lóe
ra từ cái nhìn cuộc đời mà thân ph
n trao cho chàng. Chàng
không có quyền chọn lựa thân phận. Thận phận chọn lựa
ch
àng. Ngay chính "Thân Phận" là tác phẩm cùa chàng cũng
vậy nó vận vào, vận mãi vào đời s
ng chàng. Hay chính thân
phận trao cho chàng cuộc đời
.Cuộc đời chàng sinh ra lú mm
trên nách c
ây tươi nõn bên bờ sông Cà Ty và giữa hai trin núi
Cú và Tà Dôn
.Và còn nừa. Và gió núi. Thứ khí hậu nam
Trường Sơn nóng ẩm và mưa rừng. Và còn nữa. Và gió bi
n
mang hơi muối mặn thổi hoài thôi hoài không ngớt cái
âm điu
ẩm buồn con sóng v
ỗ.Vỗ hoài thổi hoài một đời nghe sao thân
phận réo gọi dâng rừng đi tám hướng mười phương đi mãi
Tôi lớn lên ven bờ sông Cà Ty
V
ới giữa hai triền núi Cú và Tà Dôn
Lưu luyến nhìn biền cả gọi hồn đi tám hướng(
3)
Cái cảm trạng đó được thy từ được bao phủ được rực sáng
lên với thân phận chàng đẹp lóng lánh cái "phong vận kỳ oan
ngã tự cư " (4)
Cha tôi một nơi mẹ tôi một nơi và súng n
làm chúng tôi ôm nhau khóc hoài giữa cánh đ
ng
mà vài
tấm tranh không sao che ni
cơn gió bấc cũng như tôi lớn lên sau này
không sao che n
i buồn đau đớn trên gương mặt ru rĩ ca
tôi
(5)
Vị đẳng của bất hạnh, hay nói khác hơn là cuộc đời, là cùa
"Qu
ê hương giữa đnh cao và h thm, đã trao cho chàng đã
trang điểm cho chàng cái khuôn mặt sáng trưng cùa thân phận
lưu đày. Nguyễn Đình Tuyến viết tiếp " Giữa xã hội hôm nay.
Hoài Khanh là hiện thân c
a k bị lưu đày "(6)
Khuôn mặt thân phận cùa chàng lại rực rỡ hơn lên đ đón
nhận "chính từ
cõi thế gian này" nơi cư trú giữa cánh đồng gió
bấc mùa đông này v
òng hoa tặng giữa trùng ngộ mai sau.
tnh th gầy hao
Là cơn trùng phục mai sau vĩnh tồn.
Cơn trùng phục mai sau vĩnh tồn là cơn gì? Phải chăng đó
là tâm thức lãng mạn cùa kẻ lưu đày trên chính quê hương cùa
chàng. Một mai sau vĩnh tồn đã dụ dỗ chàng đã khuyến khích
chàng sống lây lất và nhiều khi bày biện cho chàng một dạ tiệc
nhân sinh cũng không ra g
ì chỉ là thứ dự phóng bèo bọt từ một
tâm thức quá yêu thương cuộc đời này mà thôi Ngoài ra ch

mỗi dạ tiệc ăn gió nghe gió là mãi mãi Hoài Khanh.
Một đời nghe gió thổi hoài
Năm 2006

Ghi chú.
* Những câu, chữ viết nghiêng là thơ là chữ của Hoài Khanh.
Thơ ông mộng mơ Nhưng ngôn ngữ ông dùng không mộng mị. Chữ
nghĩa rất sang trọng.
(1)Nguyễn Đinh Tuyến. Những Nhà Thơ Hôm Nay (Saigon-
Đại Nam) trang 112.
(2) Lương Minh Đức. Tuyển tập Mây Thu. Saigon 1958
(3) Nguyễn Đình Tuyến. Sđd. Trang 111
(4) Nguyễn Du. Đọc Tiểu Thanh Ký .Câu 6.
(5) Nguyễn Đình Tuyến. Sđd. Trang 111
(6) Nguyễn Đình Tuyến. Sđd. Trang 112.








Sunday, December 20, 2015

Mai ta nhín lại nụ hôn đãi người


Queen- tranh Đinh Cường
Mai ta nhín li
n hôn đãi ngưi

Gấp lề
trang giáo khoa thư
trái tim nhín lại
mai người
đãi ta

Mỡ trang vô tự
hôm qua
thấy trong cỏ biếc
bóng tà huy không.

Trái tim
chia bãi ra cồn
mai ta nhín lại
nụ hôn
đãi người.

  Hải Phương

Ra bông cư trú



Lá xanh cư trú trên cành
ta cư trú chỗ em dành riêng ta
mùa thu cư trú hiên nhà
ta cư trú chỗ em tà áo bay.

Buổi chiều cư trú trên cây
ta cư trú chỗ em bày biện thân
chùm mây cư trú ra bông
bầu trời thả gió phiêu bồng tóc em. 

                                   Hải Phương



Hải Phương thảo hứng HOA ĐÀO & MÙA XUÂN






Xuân nhi cao khúc

Trích địa nhị độ đào 
Xuân khai nhật mộ khứ
Trường đồ nguyệt nhi cao
Cô khúc tư cố xứ.



Cảm ý
của Trần Lam Giang

Thơ ông Hải Phương là một quả tim
Trầm ngâm Xuân Nhi Cao Khúc
Nâng vầng trăng sáng
Ngậm ngùi đi trên đường dài đất trích
Ruột gan quấn quít miền cố xứ.


Bài hát mùa xuân
Bài dịch Xuân Nhi Cao Khúc của Đặng Tiến

Hoa đào hai lần nở,
Đất trích,ngày qua mau.
Trăng cao,đường thăm thẳm,
Cố xứ,quặn lòng đau.


Bài hát mùa xuân
Bài dịch Xuân Nhi Cao Khúc của tác giả

                                         
                                          Xứ người đào nở hai lần
                                          Ngày xuân nhẹ cánh chiều lầm lũi qua
                                          Dặm trường trăng lữ hành xa
                                          Ta hiu quạnh hát ruột rà nhớ quê.






Đào hoa kinh đông 

Kinh đông đắc địa dào
Thời lai tâm minh tiết
Xuân lai nguyệt kiến hoa
Tinh lai hoa kiến nguyệt.

Ghi chú của Trần Lam Giang:

 Hải Phương thảo hứng “Kinh Đông Đào Hoa”
  thì đúng văn phạm nhưng không thơ bằng
 “Đào Hoa Kinh Đông”.Chọn thơ không chọn văn phạm.


 Đào hoa kinh đông
Bài dịch Đào Hoa Kinh Đông của Đặng Tiến

Kinh đông đào phát tiết,
Mùa về lòng diễm tuyệt,
Xuân về nguyệt lồng hoa,
Tình về hoa lộng nguyệt.


Đào Hoa Thịnh Đốn
Bài dịch Đào Hoa Kinh Đông của tác giả                                    
                                          
                                          Thổ ngơi em đào kinh đông
                                          Trái tim thời tiết ra bông rỡ ràng
                                          Với xuân hoa ở cùng trăng
                                          Với tình hoa lại mùa màng ra trăng.