GIẢI TRÍ

Sunday, July 17, 2016

Bỏ ta ở lại phiêu bồng tóc em



Bỏ chiều qua ta bỏ ngày
thềm nghiêng bóng cột trăng gầy mái hiên
ta bỏ ngày ta bỏ đêm
bỏ ta hiu quạnh bỏ em chỗ ngồi.

Bỏ đèn khuya xuống phố chơi
bỏ hàng cây đợi bỏ đời ra riêng
bỏ ngày vui b ưu phiền
bỏ trăng lạnh ngắt lòng thiền chùa cong



Bỏ chùm mây trắng ra bông
bỏ ta ở lại phiêu bồng tóc em.

                              Hải Phương

MÙA XUÂN NĂM HAI NGÀN GẤP LỀ TRANG THẾ KỶ





Mùa xuân mở cửa ra nhìn tháng giêng
tâm đồ xanh cỏ biếc
trong vườn em rây nhẹ hạt mưa phùn
thảo nguyên ngân nga đôi chân thuở thiếu thời rong
ruổi chạy
con ngựa hoang mọc cánh thời gian
hí lộng vang trời kim cổ
tiếng lục lạc gõ nhịp hoài trí nhớ
rừng khuya thao thức bóng trăng xanh huyền sử dịu
dàng.
 
Mùa xuân mở cửa ra nhìn địa cầu
thấy mẹ là trái đất
mẹ hiền như cục đất
đất bao dung thai nở mùa màng
cưu mang mầm hạt
đôi chân giao chỉ lóng lánh du hiển linh
in đậm nét hoa văn trên đất nước bn ngàn năm tình tự.

Mùa xuân mở cửa ra nhìn trời
đất dạng cánh bay huyền khải gấp lề trang thế kỷ
lao lung
em mở tung trái tim đỏ mà trng màu lông ngỗng
rắc
thì là thông điệp của tình yêu
đón mừng anh em bạn bè lưu lạc
và mẹ
mẹ là quê hương
quê hương là thánh địa trở về

Mùa xuân mở cửa ra nhìn nước
chỗ giòng sông và cửa biển giáp liền
nơi ráp lại gặp nhau nghìn con sóng nhỏ
vỗ bạc đầu cồn bãi lặng yên
nơi em đứng đợi ta môi ngậm nhánh rong mềm
ch con còng trộn cát biển lẫn trong thơ.

Mùa xuân mở cửa ra nhìn em
cắn phạm nhánh rêu bày ứa mật rịn môi điên
bàn tay em bùa phép khẽ khàng gấp lề trang thế kỷ
lùa trăng xanh vào thạch động
thắp lửa rừng khuya
vỗ trống đồng mà hát
đập đá mà ca
rằng Thông Điệp Của Thế Kỷ Hai Mươi Là Tình Yêu.


                                 Hải Phương

Nhánh sông bữa trước trôi buồn giòng xưa




Rủ em chiều xuống phố chơi
rốn phơi thế sự ngực cời càn khôn
chân đi hiu quạnh ngữ ngôn
dấu hưng phế mở cửa hồn rụng rơi.

Rủ rê em hát trên đồi
bỏ quên dưới biển chỗ ngồi tiền thân
rủ ra rủ rã trời gần
đất se dấu bụi phong trần dặm tuôn.

Rủ ra rủ rã cội nguồn
nhánh sông bữa trước trôi buồn giòng xưa.


                                 Hải Phương