Nhật ký
viết ở San Jose ngày tháng năm
ta thường
hay làm biếng nhớ
không phải
vì ta thường hay bỏ quên mình bất chợt
mà bởi vì
giờ triết buồn không duyên cớ như tình yêu buổi sớm mai choàng mắt vội vã bỏ ra
đi
các cửa sổ
lớp học mọc linh hồn tiếng chim hót và đôi cánh bay
em rộn rã
bước chân vui trên hè phố
mái tóc
uốn cong vòng chân trời những mộng mị thơm ngát bánh lái tinh cầu thời con gái.
Nhật ký
viết ở San Jose ngày tháng năm
ta thường
hay làm biếng nhớ
không phải
vì ta thường hay bỏ quên mình bất chợt
mà bởi vì
trên cuộc hành trình ngỡ ngàng nhìn lại dấu ấn xa xưa mờ nhạt gam(me) màu thời
gian ảo giác
chân dung
em phức cảm dịu dàng cắt dọc đường nét trí tuệ thành những dòng sông mênh mang
chảy ra biển
pho tượng
mọc lá nguyên ngôn trong khu vườn cổ đại phác thảo giấc mơ vương phủ
ta bắt đầu
làm nháp lại bài thơ viết tặng vương nữ bằng nét cọ bối rối ký âm lời hát tình
yêu không đoạn cuối thuở vương triều sang bang thất quốc.
Nhật ký
viết ở San Jose ngày tháng năm
ta thường
hay làm biếng nhớ
không phải
vì ta thường hay bỏ quên mình bất chợt
mà bởi vì
ta luôn luôn nuốt trọng em (và cả nơi em ở)
để khỏi
phải hò hẹn
không phải
vì hẹn hò thường bao hàm lỗi hẹn
mà bởi vì
ta nhiều khi (trong cơn mê) chính là cây trụ đèn tội nghiệp còn ở lại trên
đường Nguyễn Thiện Thuật Saigon
ta hút hết
một tủ thuốc lá đủ loại bày bán suốt ngày đêm
ăn cả một
con trăng và các loại bánh trung thu đủ cỡ trưng bày trong tiệm của anh Ba Địa
Hình cạnh quán cơm Nam Sơn bốc khói
như thể ta
nguyệt thực em và chợ Bàn Cờ buổi trưa trời nóng hơn bốn mươi độ C
tháng tám
ở San Jose cũng vậy
có ngày dự
báo thời tiết nhảy lên con số hơn chín mươi độ F
ta cần
thiết tái sinh một hải cảng gió
như Cầu Đá
Nha Trang (chẳng hạn)
cần một
buổi chiều mùa thu trên cầu Golden Gate ở San Francisco biển xanh vùng vịnh
cần một
chiếc phà đưa em qua sông Hậu buổi tan học về những ngày giáp tết
lộng lẫy
áo em bay trắng đôi bờ con nước lớn.
Nhật ký
viết ở San Jose ngày tháng năm
ta thường
hay làm biếng nhớ
không phải
vì ta thường hay bỏ quên mình bất chợt
mà bởi vì
vết chém óng ả của đêm ngọt lịm làm trái tim vữa nát cung trầm
không phải
vì hôm qua nhật nguyệt xum xuê mở rộng cửa thời gian thênh thang huyệt lộ
mà bởi vì
em sơ ý quên cài áo
gió hiển
linh phe phẩy nhánh vai trần
mà bởi vì
em ngày hôm qua bờ môi vòng phú lục xanh màu cỏ
ngày hôm
nay đã một thuở ban sơ
ngày mai
nữa đã ban sơ mấy thuở.
Nhật ký
viết ở San Jose ngày tháng năm
ta thường
hay làm biếng nhớ
không phải
vì ta thường hay bỏ quên mình bất chợt
mà bởi vì
buổi sáng treo thõng tác phẩm sơn dầu của Lê Thị Quế Hương và Trương Thị Thịnh
trên tường
ấm những ly café nhỏ giọt sắc màu lóng lánh vị giác dễ chịu cùng với nhịp điệu
luỹ thừa thời đại cách tân rướn tới.
Nhật ký
viết ở San Jose hay ở đâu cũng vậy
khi ở Le
Beau Rivage hay khi ở La Jolla Beach
ngày tháng
năm lai láng
chiếc đồng
hồ nhân sinh chạy hết tốc độ
đuổi theo
em bước chân reo vui trên hè phố
cũng không
phải chỗ ta ở đâm gai cư trú
mà bởi vì
em mọc nhánh tồn lưu nguy nga cành lá biếc.
Hải Phương
Khi ở San
Jose
tháng tám
2007
No comments:
Post a Comment