GIẢI TRÍ

Wednesday, January 27, 2016

QUÊ HƯƠNG NGƯỜI TÙ




nhà ta ở cuối dòng sông Cái Lớn
chảy qua Thành, Xóm Bóng, Hà Ra
thuở còn nhỏ ta lội sông tắm biển
rồi lớn lên biền biệt quê nhà

khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
quê ngoại ta dưới xóm Cây Dầu
ta đứng lại nhìn chung quanh bè bạn
đứa lang thang, đứa mất, đứa cơ cầu

khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
mẹ ta đang cuốc đất bên đường
ta gánh nước tưới đồng khô ruộng nắng
cho một lần xanh mát chút tình riêng

ta đâu biết bể dâu là thế đó
chút ngày xưa đã mất tự bao giờ
ta trở lại tìm trong hồn tuổi nhỏ
chút ngây thơ ta ấp ủ quanh mùa

ta trở lại tìm ta thuở trước
con đường nào ta đốt lửa reo vui
dựng mái lá một mình ta bên bến nước
nghe muôn năm sóng vỗ bên bờ

hồn ta biển và mây trời lồng lộng
chút sông xanh chút cây cỏ theo dòng
chút khói mỏng và hương trời Diên Khánh
chút tình riêng dào dạt biển mùa đông

khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
hồn rưng rưng ta muốn khóc muốn cười
muốn ca hát một mình ta trọn kiếp
thân hư vô đâu có sá chi đời

khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
biển bao la gợi nhớ đến vô cùng
mây núi thấp phủ vây đời hữu hạn
bến nào xa xin hẹn với muôn trùng

khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
quê ngoại ta dưới xóm Cây Dầu
nhà ta ở cuối dòng sông Cái Lớn
riêng hồn ta chưa biết tận nơi nào?

        Hải Phương




Những bài thơ ngắn




MÙA XUÂN ĐI QUA TƯỚNG PHỦ

trống nhạc Quang Trung lệnh dưới cờ
mùa xuân Kỷ Dậu mãi trông chờ
qua đây hiu quạnh hồn non nước
ở lại giang sơn lạnh mấy bờ
bao lớp rêu xanh mờ tướng phủ
nghìn trùng sóng dậy loạn trang thơ
hỡi mùa xuân cũ men chinh chiến
có đủ cho ta xóa bụi mờ?



BÀI THƠ ĐỀ TẶNG QUANG TIẾN

thôi hãy cùng nhau một chén say
sá gì thân thế chuyện mai đây
mười năm cung kiếm trời sao hẹp
một kiếp tầm tơ đất dạn dày
non nước thà như là gió bụi
bạn bè đâu kể chút hơi cay
vàng phai đá mỏi chìm son sắt
dâu biển nào xanh lớp tháng ngày?


BÀI THƠ VIẾT CHO NGƯỜI RA ĐI
xuân lạc vườn ai hoa ngẩn ngơ
chị đi còn lại nỗi mong chờ
quê nhà xa lắc mây đầu núi
ngoảnh lại non sông lạnh mấy bờ
vó ngựa tung bay trời vạn dặm
ai người ở lại khép trang thơ
hỡi ơi vàng đá chìm son sắc
dâu biển nào đây gió bụi mờ


BÀI PHÒ MÃ TRẢ LỜI

nghìn năm dũng sĩ buồn trong mơ
ta lạnh nguồn cơn lạc bến bờ
mấy thuở bút hoa cười giữa trận
bây giờ kiếm thép hát bơ vơ
rượu cay bè bạn đôi ba chén
đời đắng cùng nhau một ý thơ
thời loạn dòng kinh cuồng tám cõi
soi gương tình sử thế nhân mờ


Gửi Nguyễn Văn Nam
Tận Lập – Vĩnh Phú
mày còn ở lại K4
xuân về lạnh lẽo cõi người xanh xao
rừng hoang biết có hoa đào
ở đây mai nở xôn xao nhớ mày
giáp tý 84

                                Hải Phương

CÁM ƠN ĐỜI ĐÃ CÓ EM


cám ơn đi vn vô thưng
cám ơn em chút lòng thương mun màng
cám ơn đi mãi lang thang
cám ơn em đã cưu mang cuc tình

cám ơn đi đã có em
cám ơn ngày tháng không tên tuyt vi
cơn đau qun qui chơi vơi
cám ơn c biếc thay li bin dâu

cám ơn em bui ban đu
hn nhiên như th gp nhau l lùng
cám ơn ngưi vi ta cùng
mà riêng my cõi mà chung my b

cám ơn đi – cám ơn thơ

                  Hải Phương




Như Chút Buồn Riêng


ta còn git nng đêm khuya
còn em tâm s buông chia bên đèn
còn ngưi – ngưi vi ta quen
còn sông nưc y còn lên xung hoài

em bun như si tóc mai
ta bun như si tơ dài ni thêm
như là như chút bun riêng
như là môi mt em mm c hoa

có ngưi mà cũng có ta
có em cát bi kiêu sa mt đi
bao nhiêu mây trên tri
như là như th dòng sông du dàng

bao nhiêu trút giũ thi gian
chút bun riêng li thênh thang cõi ngưi
thì xin môi mt em cưi
như là như th gi mi c hoa

                  Hải Phương


Bài thơ viết cho Queen


Tóc em trùng dương sóng biếc
ru mềm đời kẻ lang thang
hồn em mây cao đỉnh núi
trắng ngần sương tuyết thời gian

tim ta tím bầm roi vọt
như là roi vọt tình yêu
hồn ta rối bởi sợi tóc
như là sợi tóc nàng Kiều

tình yêu như là mãi mãi
nhưng ta chỉ có một đời
xin em hãy gần gũi lại
cho hồng thơm phút gọi mời

ta từ đâu về bụi cát
hóa thân làm kiếp con người
tim ta tím bầm roi vọt
yêu hoài yêu mãi không thôi

hồn ta rối bời sợi tóc
như đêm đọc lại chuyện Kiều


       Hải Phương

ĐIỆP KHÚC VIẾT CHO NHẠC (Nàng Tiên Tuổi Nhỏ)


Tranh Hải Phương

Rồi từ đó, trong trí nhớ ta có ngàn buổi chiều tóc em bay như là khói
ở một chỗ nào riêng trời lục địa sương mù
nơi thung lũng bình yên bắt đầu con nước chảy
dòng ra đi đâu có hẹn trở về

Rồi từ đó, trong trí nhớ ta thăm thẳm ngàn đêm thênh thang thạch động
em dung nhan cành lá thướt tha mời
em lộng lẫy từng bước đi bão sóng
núi trên cao biển gọi xuống trăng chơi

Rồi từ đó, trong trí nhớ ta ngày hoang đường chứa chan lời chim hót
môi em hôn nồng ấm lửa rừng khuya
da thịt em hồng thơm trang sử biếc
cơn mưa dài cho suối vẫn đam mê

Rồi từ đó, ở một chỗ nào riêng -  em nàng tiên lộng lẫy em bùa phép hóa thân ta nô lệ cho tình yêu đến muôn kiếp mai sau
ta kết muôn hoa xây căn nhà tuổi thơ
mời em vào đốt lửa ấm trang thơ

Rồi từ đó, ở một chỗ nào riêng - ở một chỗ nào riêng - em lộng lẫy nàng tiên
ta chăn trâu ngủ trên đồng cỏ
dưới chân em hoa lá say mềm
ở một chỗ nào riêng - ở một chỗ nào riêng - hỡi em!

Rồi từ đó,
trong trí nhớ ta tưởng nhớ
ở một chỗ nào riêng - ở một chỗ nào riêng – nơi căn nhà tuổi nhỏ
Nàng cùng thơ ở lại với Thời Gian
(Thi Sĩ chết trong thời gian)

               Hải Phương


Tuesday, January 26, 2016

THÁNH CA NGÀY TRỞ LẠI

Tranh Hải Phương

trời thả chim về - rừng xanh bát ngát
mây thênh thang mà tóc em làm rối chân chim
có phải rừng xưa nơi hẹn hò con suối chảy
ta lang thang - em mõi chân tìm

trời thả chim về - chim phơi cánh biếc
cho thu nhè nhẹ lá me xanh
cho đất - một ngày ta trở lại
đất như là mẹ ở chung quanh

trời thả chim về - biển xôn xao sóng
đau lòng thuyền nên ta mãi chao nghiêng
hỡi đất - hỡi rừng - hỡi thuyền - hỡi biển
và em là như thể của ta riêng

hỡi đất - hỡi rừng - hỡi thuyền - hỡi biển
ta yêu người vì người có mỗi trái tim
trong mỗi trái tim có sông có núi
có thuyền - có biển - có em

trời thả chim về bình minh trở lại
ta xôn xao mà biển cũng xôn xao
ta lênh đênh mà biển cũng dâng trào
em lộng lẫy như ngày xưa tình ái

em lộng lẫy một ngày ta trở lại
nhận thiên đường giọt nước mắt tươi nguyên
kẻ mục đồng ngủ trên đồng cỏ
rừng trên cao hoa lá say mềm

chuông giáo đường ngân xa hồi ân phước
dưới chân người em hiện diện – Amen!

          Hải Phương


Ở Bàn Cờ Ở San Jose Ở Pennsylvania Ở Paris Ở Newyork Hay Ở Đâu Cũng Vậy







Hôm qua ta về bang Pennsylvania
nơi này màu trăng cũng lỗi thời
trí nhớ mọc ngược trên cành cây già cổi
chỉ riêng mình em thì rất mới
sớm mai xanh vô cùng
mềm mại hạt sương trên cỏ .
Ta nghĩ đến nơi cư trú
vùng đất vùng trời khí hậu thổ ngơi tình yêu chải chuốt tâm hồn em mà mượt
có tiếng chuông nhà thờ Núi Đá Nha Trang ngân nga sáng trưa chiều tối
có tiếng sóng biển vỗ nhẹ râm ran bờ cát
có chiều mưa rây Đalat tháng tư vừa đủ ướt áo em nữ sinh Bùi Thị Xuân và gió
Lâm Viên gió bâng khuâng
những con đường em đi qua
nhưng không cùng ta bước tới .
Khi ở Phan Thiết ở San Francisco ở Long Xuyên ở Rạch Giá hay ở đâu cũng vậy
saigon bữa trước ta về
quê hương ngàn đời yêu dấu
đất nước xa lìa trái tim ta đời đời thổn thức
và em
con đường Nguyễn Thiện Thuật / Bàn Cờ
Cao Thắng / Phan đình Phùng
con đường nào chúng ta cũng đã đi qua
nhưng không cùng đi một lúc
bước chân bỗng dưng ngập ngừng đứng lại nhìn đâu đó bơ vơ những gì mấy thuở chưa đành bỏ lại
buổi chiều ở trường Rạng Đông qua rất vội
nơi con cái học hành
nơi mà hoài vọng ta rung lên cùng cây đàn thần muôn điệu về sau
về sau nữa như thời gian vĩnh cửu trôi qua cửa sổ lớp học vỡ lòng tuổi nhỏ .
Khi ở Pennsylvania ở San Jose ở Tân Lập / Vĩnh Phú /. Ngã Ba Bà Chi ở Bolsa / phố Việt hay ở đâu cũng vậy
ta lại nghe lao xao buổi chiều lai láng bước em về đôi môi ô mai thơm lựng mùa cây trái Lái Thiêu / Thủ Dầu Một Cái Lậy Cái Bè An Hữu Long Xuyên Rạch Giá Cần Thơ Phụng Hiệp Cầu Bóng Tháp Bà Đại Lãnh Cam Ranh...
những cái tên của xứ sở / số kiếp / và em
ta thèm gom lại sống một đời ngắn ngủi với hư vô và màu trăng đã lỗi thời còn soi bóng đổ .
Khi ở Nhatrang ở Pennsylvania ở Bàn Cờ Ở Cam Ranh ở Chủng Viện Francisco Xavier hay ở đâu cũng vậy
ở Bến Ninh Kiều có tiếng mì gõ khuya mùi mẩn
ở đại học xá Minh Mạng nửa khuya tiếng rao chè giọng chào mời nam bộ thân quen lanh lảnh
ở Suối Máu Biên Hòa
ta nghe tiếng đạn bom reo hò xung trận Ấp Bắc Đồng Xoài Bình Giã Charlie Dackto Pleiku Cheo Reo Phú Bổn....
ở đâu lúc nào ta cũng rõng tai nghe âm vang tiếng đời qua rất vội trên hành lang ký ức bị vùi dập / lãng quên / tội nghiệp .
Khi ở Bàn Cờ ở Pennsylvania hay ở đâu cũng vậy
ký úc đời sống đã bén mùi hang ổ / con cái / quê nhà / tình yêu / hạnh phúc / đau khổ / tủi nhục / máu xương... / trôn lẫn
và em
Cảm Ơn Tháng Giêng Biêng Biếc Ngực Em Cười ( * )

( * ) Tên tập thơ của tác giả do Queen xuất bản tại Hoa Kỳ, 2oo6 .
Khi ở San Jose
Tháng bảy 2012


Sinh nhật 70 Lê Thương



Thi sĩ Thế Viên,nhạc sĩ Lê Thương &Hải Phương 1990


hòn vọng phu, hòn vọng phu
xôn xao dòng nhạc xuân thu tuyệt vời
tiếng ca vút ngọn đỉnh trời
ai người thiếu phụ ngóng người chân mây

chừng nghe trống giục cờ bay
pháo rền ngựa hí trùng vây ải ngoài

trông hoài trông mãi trông hoài
xưa nay chinh chiến còn ai trở về

nước non lạnh ngắt mấy bề
ôm con hóa đá trọn thề trăm năm
người sau kể chuyện đá vàng
vàng phai đá mỏi lại càng xót xa

trận cười trút giũ phong ba
mùa xuân phía trước đêm ngà ngọc xuân

                Hải Phương


Bài thơ viết Trên Đỉnh Non Mù - Nhạc : Nguyễn hữu Thân


                                                               theo em lên đỉnh non mù
                                                               tháng giêng cỏ biếc thiên thu rối bời

tháng Bảy mùa thu hay mùa xuân
mà sao giọng điệu cứ vang ngân
mà sao ngàn sợi tơ trời mỏng
như lưới tình yêu bủa lại gần

tháng Bảy mùa thu – trời Sài gòn
hồn tháng giêng xanh biếc cỏ non
bàn tay tình ái em ngà ngọc
giấc ngủ đêm qua mộng cứ tròn

tháng Bảy mùa thu – trời đam mê
cơn mưa nào lũ lụt đường về
mà sao môi mắt em như thể
những chiếc thuyền con chở nặng thề

mà sao tháng Bảy như là thật
đi giữa mùa hoa đám cưới nàng
rượu uống cho ngàn đêm ngọt mật
ta theo nàng lên tới đỉnh thênh thang

ta theo nàng lên tới cõi thênh thang

                 Hải Phương