Tranh Hải Phương |
Với Hoài Khanh
Ngày về mở cửa phù vân
cài then thiên cổ mưa gần nắng xa
bút hoa hứng trận phong ba
miếng môi ngậm cứng vành tà huy không.
mở trang vô tự phiêu bồng
mái hiên ngôn ngữ mái lòng thênh thang.
Với Trần Tuấn Kiệt
Ngày về lưng chén vô thanh
cạn môi tiền kiếp ngậm cành lưu ly
mở trang vô tự xuân thì
áo em lá biếc gió khuya quên cài.
uống vầng trăng nửa hiên ngoài
nửa hiên trong tiếng đàn hoài cố nhân.
Với Đài Nguyên Vu
Ngày về cỏ rối dưới chân
chén thinh không cạn bước ngần ngại qua
sông Cà Ty trận mưa và
phố Lầu Phan Rí rộng tà áo bay.
thiền sư thả con diều mây
tràng kinh niệm đến đoạn này đứt dây.
Với Từ Thế Mộng
Biển xưa sóng vỗ cồn bày
bến bên kia bãi bên này rộng rinh
biết đâu rượu uống một mình
môi cay nhín gởi ngọn tình ra roi.
mở trang vô tự ra coi
môi khuya thắp ngọn lửa cời bếp xanh.
Với Nguyên Minh
Ngồi trong bàn tiệc dặm trường
chén chưa cạn chén vô thường phù hư
ngày về cát bụi hình như
ở trong cát bụi còn dư phận mình.
mềm môi đáy chén trăng tan
chén lưng xế bóng chén tràn vong thân.
Với Trần Nhật Tân
Chìm trong hồ mắt giai nhân
môi hưng phế loạn phong trần đêm qua.
Sớm mai tinh thể ra ma
phù dung ra nhánh chiều tà ra bông
ngày về ngọn cỏ phiêu bồng
ngọn rau nương tựa cội lòng em riêng.
Thành sầu cạn chén trăng nghiêng
càn khôn dựng đứng cõi phiền muộn cao.
Tháng Năm 2002
Khi ở Phan Thiết
Hải Phương
Hải Phương
No comments:
Post a Comment