Hỡi ơi, trời đất vô thường
Thân cát bụi mày sớm về nơi vĩnh viễn
“ Sinh Ký Tử Qui ” là thế đó
Mà sao tao vẫn cứ buồn thương.
Ôi sáng hôm nay giữa Saigon – Việt Nam
Vừa mới ra đi một người con nhân hậu
Vừa mới chia tay người tình “ Trong Cơn
Yêu Dấu ”
Mà “ Đêm Dài Muôn Thưở ” vẫn chưa phai.
Ôi miệng mày cười Hoàng Trúc Ly
Như xanh thơm dòng tóc Thúy Nga
Cao chất ngất hơi thơ lục bát
“ Ca Sĩ ” nào hát trọn lời ca?
Ôi mới hôm qua mày còn chén rượu
Say với bạn bè phố chợ đông vui
Bỗng hôm nay mày ra đi biền biệt
Tụi tao chưa kịp gởi lời chào.
Ôi mới hôm nào bước chân phiêu lãng
Đời suy vi thiên hạ có ra gì
Chuyện dâu bể mất còn năm tháng
Mày hồn nhiên như cây cỏ ra đi.
Năm mươi năm mùa xuân rực rỡ
Thương một nỗi vợ con chưa có
Mà mẹ già từng tuổi lao đao
Thương khóc con không ngừng lệ nhỏ.
Tao không được đưa mày tới nơi mộ địa
Đất Gò Dưa mãi mãi trăng soi
Cùng thi sĩ tài hoa một kiếp
Thân hư vô xin gởi lại cho Người.
Bây giờ mày đã ra người xưa
Người xưa ra đi không trở lại
Chén rượu nhạt này không tiễn đưa
Tao cứ tưởng mới vừa gặp gở.
Hỡi ơi, trời đất vô thường quá
Sớm để người thơ giã biệt đời.
Hải Phương
Saigon 28-12-1983
1- “
Trong Cơn Yêu Dấu ” Thơ, 1963
2- “
Đêm Dài Muôn Thưở ” Tiểu thuyết, 1964
3- “
Ca Sĩ ” Tựa một bài thơ “ Trong Cơn Yêu Dấu ”
No comments:
Post a Comment