NS. Lê Thương (*) và NS. Đức Quỳnh (**) tháng 9/1990 |
Em cũng biết rừng thì xanh mà lá cũng biếc
vô cùng
con suối nhỏ lăn mòn bờ đá cuội mà trôi
theo
từng chiếc lá thời gian
ta trở lại nơi em hò hẹn cũ
thềm rêu phong con tháp ngủ mơ màng.
Ta trở lại nơi em hò hẹn cũ
biển xôn xao trăm con sóng vỗ bờ
trên bãi cát in dấu chân ngày đó
thuyền ra đi không trở lại bao giờ.
Ta trở lại nơi em hò hẹn cũ
rừng thì xanh mà lá cũng biếc vô cùng
buổi chiều đến hương bay mùi tóc nhớ
nắng lưng đồi chảy xuống những hàng
thông.
Nơi hò hẹn có non cao tiếp biển
nên ngày về ta nhớ núi nhớ sông
bởi trái tim ta không có đền đài cung điện
mà cỏ tháng giêng xanh tóc em còn.
Em cũng biết rừng thì xanh mà lá cũng biếc
vô cùng
nơi hò hẹn tình yêu và tóc rối
như thiên thu chảy xuống lấp quanh mùa
mà trái tim em đời đời là lửa.
có phải là lửa của tình yêu.
Em cũng biết ta lữ hành mệt lả
xin chọn nơi này nhóm lửa thắp tình
khuya.
Có phải trái tim đời đời là lửa
có phải là lửa của tình yêu.
Thơ Hải Phương -- Phổ nhạc Đức Quỳnh
Thơ Hải Phương -- Phổ nhạc Đức Quỳnh
Hải Phương đọc thơ với NS.Đức Quỳnh và NS Lâm Tuyền (phía sau) tháng 9/1990 |
No comments:
Post a Comment