nhà ta ở cuối dòng sông Cái Lớn
chảy qua Thành, Xóm Bóng, Hà Ra
thuở còn nhỏ ta lội sông tắm biển
rồi lớn lên biền biệt quê nhà
khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
quê ngoại ta dưới xóm Cây Dầu
ta đứng lại nhìn chung quanh bè bạn
đứa lang thang, đứa mất, đứa cơ cầu
khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
mẹ ta đang cuốc đất bên đường
ta gánh nước tưới đồng khô ruộng nắng
cho một lần xanh mát chút tình riêng
ta đâu biết bể dâu là thế đó
chút ngày xưa đã mất tự bao giờ
ta trở lại tìm trong hồn tuổi nhỏ
chút ngây thơ ta ấp ủ quanh mùa
ta trở lại tìm ta thuở trước
con đường nào ta đốt lửa reo vui
dựng mái lá một mình ta bên bến nước
nghe muôn năm sóng vỗ bên bờ
hồn ta biển và mây trời lồng lộng
chút sông xanh chút cây cỏ theo dòng
chút khói mỏng và hương trời Diên Khánh
chút tình riêng dào dạt biển mùa đông
khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
hồn rưng rưng ta muốn khóc muốn cười
muốn ca hát một mình ta trọn kiếp
thân hư vô đâu có sá chi đời
khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
biển bao la gợi nhớ đến vô cùng
mây núi thấp phủ vây đời hữu hạn
bến nào xa xin hẹn với muôn trùng
khi trở lại nhìn nắng thành Diên Khánh
quê ngoại ta dưới xóm Cây Dầu
nhà ta ở cuối dòng sông Cái Lớn
riêng hồn ta chưa biết tận nơi nào?
Hải Phương
No comments:
Post a Comment