Tranh Hải Phương |
Rồi từ đó, trong trí nhớ ta có ngàn buổi chiều tóc
em bay như là khói
ở một chỗ nào riêng trời lục địa sương mù
nơi thung lũng bình yên bắt đầu con nước chảy
dòng ra đi đâu có hẹn trở về
Rồi từ đó, trong trí nhớ ta thăm thẳm ngàn đêm thênh
thang thạch động
em dung nhan cành lá thướt tha mời
em lộng lẫy từng bước đi bão sóng
núi trên cao biển gọi xuống trăng chơi
Rồi từ đó, trong trí nhớ ta ngày hoang đường chứa
chan lời chim hót
môi em hôn nồng ấm lửa rừng khuya
da thịt em hồng thơm trang sử biếc
cơn mưa dài cho suối vẫn đam mê
Rồi từ đó, ở một chỗ nào riêng - em nàng tiên lộng lẫy em bùa phép hóa thân ta
nô lệ cho tình yêu đến muôn kiếp mai sau
ta kết muôn hoa xây căn nhà tuổi thơ
mời em vào đốt lửa ấm trang thơ
Rồi từ đó, ở một chỗ nào riêng - ở một chỗ nào riêng
- em lộng lẫy nàng tiên
ta chăn trâu ngủ trên đồng cỏ
dưới chân em hoa lá say mềm
ở một chỗ nào riêng - ở một chỗ nào riêng - hỡi em!
Rồi từ đó,
trong trí nhớ ta tưởng nhớ
ở một chỗ nào riêng - ở một chỗ nào riêng – nơi căn
nhà tuổi nhỏ
Nàng cùng thơ ở lại với Thời Gian
(Thi Sĩ chết trong thời gian)
Hải Phương
No comments:
Post a Comment