saigon đêm có ngọc ngà
có ngồi quán cốc uống café đen
có người, người của ta quen
còn hay hỏi chuyện sách đèn ngày xưa
saigon trời có hay mưa
có ly rượu đắng cho vừa đắng cay
tháng mười trời có heo mây
hàng me rụng lá có bay vào đời
người – tù – xưa có ghé chơi
người – tù – nay có về nơi hẹn hò
rừng thiêng chim có tự do
bến xưa tình chở con đò nặng không
trời còn mở cửa đêm đông
để ta thay áo làm chồng của em (*)
xuân còn cỏ biếc tháng giêng
câu thơ lục bát có mềm môi hương
tết này ta kẻ tha phương
cũng lơ láo lắm, sao thương nhớ người
(*) ý
thơ của Thế Viên trong “ Người tôi yêu khóc”
Hải Phương
Thủ bút của Hải Phương |
No comments:
Post a Comment