Căn nhà tuổi nhỏ của cậu Hoàng Tử Bé [1]
rất đơn sơ
như không thể đơn sơ hơn nữa
sao đủ nhốt đất trời ở lại lâu dài trong hồn
ta trọn kiếp
sao đủ nhốt hồn ta nhớ thương lao lung quá vậy
.
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
căn nhà ký ức tuổi thơ lộng gió mọc trên bãi cát
cánh cửa gỗ lắc lư giai điệu song vỗ
bản lề thanh âm kẽo
kẹt nghe từ nách lá nhú mẩy mầm xanh nà nõn đầu
ngực em rưng rức xuân thì mê dại biển.
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
căn nhà ký ức tuổi thơ lộng gió mọc trên bãi cát
giấc mơ biết đi
đôi chân trần rộn rã buổi chiều tiếng chuông nhà
thờ Núi
mái vòm thiên đường rêu đá cũ
thường thì nghe âm vọng hối hả tiếng còi tầu hỏa
chạy vòng vòng khoan dung về bến.
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
căn nhà ký ức tuổi thơ lộng gió của nội bên giòng
sông Cái Lớn
giấc mơ biết đi
những giấc mơ trong veo giong buồm ra khơi rất
xa
rất xa không còn quay về kịp nữa.
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
căn nhà ký ức tuổi thơ của cậu HoàngTử Bé có hoa
vàng và giàn bông giấy đỏ
có trái banh bưởi lăn qua miếng ruộng vừa mới
gặt xong
chiếc xe đạp không phanh nhong nhong trên con
đường làng đất nện
bữa cơm chiều mẹ gọi anh em ngồi lại.
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
cái nhà ngôn ngữ của Martin Heidegger
thuở ta tập đọc ngữ vựng triết học TâyPhương
/ Vocabulaire Technique et Critique dela
Philosophie par Andre Lalande [2]/ với khói thuốc Captan / café đen Năm Dưỡng
chợ Bàn Cờ / cinema thường trực Lê Lợi - Vĩnh Lợi 5 đồng 2 phim / cơm tháng 300
đại học xá Minh Mạng / hủ tíu ThanhThế / mì sợi La Kay / thư viện Đồn Đất …
một thời phồn vinh bè bạn
đông vui phố chợ.
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
mái nhà ký ức lộng gió của cậu Hoàng Tử Bé như tranh
thủy mạc xanh dọc hai bên quốc lộ 4
thời ta rời trường đại học Hàng Me tha phương
cầu thực trên chiếc xe đò Thuận Thành – Tam Hữu chạy qua chạy về chạy mãi trong rong
rêu hoài niệm
bến xe Petrus Ký - Chợ Lớn / Phú Lâm / Bình Điền
/ Bến Lức / Long An / Ngã Ba Trung Lương / Cai Lậy / Cái Bè / An Hữu / Cao Lãnh
…
Mỹ Thuận / Vĩnh Long / Trà Ôn / Lung Chuối /
Tam Bình / Bình Minh / Cái Răng / Cái Tắc / Bang Thạch / Phụng Hiệp / Sóc Trăng
/ Năm Căn / Bạc Liêu / Hà Tiên / Phú Quốc …
Mỹ Thuận / Sa Đéc / Nha Mân / Vàm Cống / Thốt
Nốt …
Ngã Ba Lộ Tẻ / Long Xuyên - CầnThơ …
Ngã Ba Lộ Tẻ / Ô Môn / Trà Nóc / Xóm Lưới /
Bình Thủy / Rạch Chanh / Rạch Chiếc …
Không thể nào không nhớ về không nghĩ tới
mái nhà ngôn ngữ ký ức tuổi nhỏ lộng gió của cậu
Hoàng Tử Bé
có tên sông
tên đường
tên biển
tên miền
tên đất
tên trời
nơi về nơi ở
nơi ở nơi về
nơi nào cũng có trời có đất
đất trời là Mẹ là Cha
Mẹ hiền như cục đất
đất ơi!
sao giữ hồn ta ở lại lâu dài với đất
sao nhốt hồn ta thương nhớ lao lung quá vậy
[1] HoàngTửBé,
chữcủaBùiGiángdịch Le Petit Prince.
[2] AndréLalande
(1867 – 1963) Membre de l’Intitut, Professeurhonoraireà la Sorbonne.
[2bis] A.
Lalande, VocabulaireTecniqueet Critique de la Philasophie, Presses
Universitaires de France, 8e Edition, Paris, 1960.
thánghai
2012
ở san jose
HẢI PHƯƠNG
No comments:
Post a Comment