Theo em ngải ngậm trầm
tìm
môi hôn ứa ngọc răng
chìm trong răng
theo em xuống biển
lên rừng
non trèo biển lặn
bông mừng ra hoa.
Mầu son môi nở cánh
ra
hoàng hôn hí lộng chiều
tà rộng rinh
nét mày cong một
tràng kinh
sớm hôm nhật nguyệt
trận tình ra roi.
Mở trang vô tự ra coi
đêm cời bếp lửa trăng
soi tro tàn
tưởng quên nghiệp dĩ
tiền căn
dặm trường bừa trước
tưởng rằng đã quên.
Bữa sau bấc lụn chong
đèn
ta phiêu bồng bước chân quen em về
môi mềm uống cạn cơn mê
cỏ đêm qua rịn sơn khê trùng trùng
ta phiêu bồng bước chân quen em về
môi mềm uống cạn cơn mê
cỏ đêm qua rịn sơn khê trùng trùng
Mở trang vô tự soi chung
thấy trong lá biếc vô thường lá bay
Hải Phương
No comments:
Post a Comment