Ra tù ngẩn bước lai
rai
phố khuya
buồn nỗi đêm dài cô thân
ta về em bước tần ngần
nắng pha cổ tích dấu
chân bụi mờ.
Ta về cơm áo bơ vơ
phù vân nguyệt xế loạn
bờ biển dâu
ta về đâu thấy gì đâu
thấy con phố cũ rêu mầu
chiêm bao.
Ta về lỡ chuyến ngựa
thồ
ráo con mắt ngó lệ khô đầm đìa.
ráo con mắt ngó lệ khô đầm đìa.
Hải Phương
No comments:
Post a Comment