Rủ
em chiều xuống phố chơi
rốn phơi thế sự ngực cời càn khôn
chân đi hiu quạnh ngữ ngôn
dấu hưng phế mở cửa hồn rụng rơi.
rốn phơi thế sự ngực cời càn khôn
chân đi hiu quạnh ngữ ngôn
dấu hưng phế mở cửa hồn rụng rơi.
Rủ
rê em hát trên đồi
bỏ
quên dưới biển chỗ ngồi tiền thân
rủ
ra rủ rã trời gần
đất
se dấu bụi phong trần dặm tuôn.
Rủ
ra rủ rã cội nguồn
nhánh sông bữa trước trôi buồn giòng xưa.
Hải Phương
No comments:
Post a Comment